Nam thanh niên này tốc độ rất nhanh, hơn nữa tốc độ chẳng những không giảm, mà còn càng lúc càng nhanh. Diệp Mặc khẳng định nếu để cho hắn tham gia thi chạy Ma-ra-tông, người còn lại chỉ có thể tranh đoạt giải á quân, tốc độ này còn nhanh hơn tốc độ lái xe ở nội thành một chút. Chỉ có điều loại tốc độ này ở trước mặt Diệp Mặc, còn kém quá xa.
Diệp Mặc theo cách y không ngừng dừng lại cảm nhận khí tức, biết y đúng là có manh mối theo dõi. Một giờ sau, sớm đã ra khỏi nội thành Du Châu, tiến vào vùng Đại Hồng Sơn.
Đại Hồng Sơn là một ngọn núi ở ngoại thành Du Châu, cách Du Châu không xa. Diệp Mặc từ đường lối thanh niên này theo dõi, liền biết Phi Phi người mày theo dõi kia, hẳn là biết mình không có cách nào trốn thoát, cho nên muốn mượn Đại Hồng Sơn trốn thoát. Chỉ có điều người phụ nữ này cũng quá ngốc nếu bị truy đuổi lâu như vậy, còn có thể đuổi kịp, đồ ngốc cũng biết bị làm ký hiệu rồi, nhưng cô lại không xóa ký hiệu đi.
Phía trước Đại Hồng Sơn so với thành Du Châu không có gì khác nhau nhiều, xa hoa truỵ lạc, nhưng sau khi tiến vào Đại Hồng Sơn thì chưa có vết chân người, có vẻ rất trống trải.
Nam thanh niên cuối cùng cũng ngừng lại ở một chỗ trong sơn cốc, sau đó nhìn ra tảng đá cách đó mấy trăm mét, thản nhiên nói:
- Phi Phi, xuất hiện đi.
Diệp Mặc âm thầm ngạc nhiên, cho dù là thần thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3159453/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.