Đáng tiếc là Diệp Mặc chỉ biết chạy trốn, chứ không Diệp Mặc mà nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ thi lễ cảm tạ con gấu đen này.
-Súc sinh...
Mụ đạo cô vô cùng tức giận khi thấy con gấu đen lại cản đường mụ truy đuổi Diệp Mặc, rút từ trong túi ra một cây đoản đao, cũng không để ý đến chuyện giữ sức này nọ nữa, dùng hết sức mình chém một đao lên người con gấu.
Con gấu đen ngu ngốc nào có biết rằng nó không phải là đối thủ của mụ đạo cô này, bị thanh đoản đao này chém cho một nhát sâu hoắm, rống lên một tiếng vang trời rồi sợ hãi bỏ chạy.
Mụ đạo cô không có tâm trạng đuổi theo truy sát con gấu đen, mụ thấy Diệp Mặc đã trèo lên xe máy tẩu thoát, liền lập tức đuổi theo.
Tuy rằng tốc độ của mụ đạo cô Giai Uấn này rất nhanh, nhưng Diệp Mặc đã khởi động xe rồi, hơn nữa lại còn đi trước mụ tận mấy phút.
-Nhà ngươi dừng lại cho ta, không thì ta sẽ giết ngay lập tức.
Giai Uấn đuổi theo Diệp Mặc hét lớn, mụ ta vừa đấu một trận với con gấu đen, tiêu hao mất rất nhiều sức lực, bây giờ muốn đuổi kịp Diệp Mặc, thật sự là vô cùng khó khăn.
Mụ không ngờ rằng tên tiểu tử này lại gian xảo như vậy, không ngờ lại dám chạy trốn đúng lúc này, lại còn dám lấy cả chiếc xe máy dựng ở đây để chạy trốn nữa chứ, lúc này, trong lòng mụ cũng đang tự oán trách mình sao không xử lí chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3158955/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.