- Cái gì?
Mọi người ở đây sau khi nghe xong lời của Diệp Mặc liền ngây ra.
"Đến chó gà cũng không tha", chẳng lẽ đây là xã hội phong kiến hay sao? Cách làm này nếu đến tai Liên Hợp Quốc, nói không chừng Liên Hợp Quốc sẽ dựa vào vấn đề nhân quyền, lần thứ ba công khai lên án Lạc Nguyệt thành.
Nghe xong Diệp Mặc đến chó gà cũng không tha, Đông Phương Na Na và Đông Phương Xung liền rùng mình một cái, thậm chí đến chuyện vừa rồi phẫn nộ vì đan điền bị hủy cũng đã quên sạch. Lúc này bọn họ mới hiểu được thiếu chủ Đông Phương Vượng của bọn họ đã chọc phải nhân vật như thế nào.
Mấy năm nay, Diệp Mặc vẫn không ở Lạc Nguyệt, bọn họ cũng vẫn chưa nhìn thấy Diệp Mặc, cho nên bọn họ cho rằng Diệp Mặc cũng chỉ như vậy, không có gì phải lo lắng nhiều như vậy, hắn sở dĩ có thể có được ngày hôm nay, dựng lên được Lạc Nguyệt thành, là do hắn chó ngáp phải ruồi, may mắn biết được ít Cổ Võ, lại may mắn biết được cách chế tạo đan dược, hơn nữa lại gặp được kĩ thuật cuồng nhân Diệp Tinh này.
Đối với lời của Diệp Mặc mà nói thì Hứa Bình không thấy có gì kì quái cả, diệt khẩu cũng là điều bình thường. Hư Nguyệt Hoa cũng không cảm thấy có gì kì lạ cả, cô mặc dù ngạc nhiên nhưng cũng có thể cho rằng là nghĩ đã thông.
Nhưng Diệp Tử Phong và Thẩm Thiên Thiên vẫn chưa nghĩ ra, Thẩm Thiên Thiên theo bản năng nói một câu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3158641/chuong-778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.