Chương trước
Chương sau
Trí Tông Tiên đế có Tuyệt Tiên Kim cốt cung hắn cũng không sợ, lúc này Tuyệt Tiên Kim Cốt cung cũng đã bị hắn cướp được rồi, hắn làm gì còn sợ Trí Tông Tiên đế chứ?

Một sức nóng đáng sợ cuốn đến, Trí Tông Tiên đế lúc này mới tỉnh lại, nếu như Diệp Mặc sợ sự uy hiếp của gã, thì lúc trước cũng không động thủ với gã. Tuyệt Tiên Kim cốt Cung cũng không lấy được cái mạng của Diệp Mặc, hơn nữa Diệp Mặc còn có sự giúp đờ của Tiên yêu thú có thể cắn nuốt lĩnh vực kia, Trí Tông Tiên đế không ngờ lại có một cảm giác vô lực giống như Vị Phong tiên đế lúc trước.

Chỉ là vì Tuyệt Tiên Kim cốt cung quá quan trọng đối với gã, bất luận là ai cũng không thể cướp đi cây cung này trong tay gã, bản lĩnh của gã có một nửa tập trung tên Tuyệt Tiên Kim cốt cung này.

Khi một bức tường lừa màu xanh ập đến, Trí Tông Tiên đế lập tức thất thanh kêu: Thiên Hỏa thần thông?

Người có Thiên hỏa rất nhiều, nhưng có thể dùng Thiên hỏa thần thông cao cấp này thì lại cực kỳ hiếm. Trí Tông Tiên đế không kịp khiếp sợ Thiên hỏa thần thông kia của Diệp Mặc, thì một vòng Ly hỏa màu đen cũng được phóng tới.

Từng mảnh vân màu đen cuốn ra, muốn chặn lại bức tường lửa màu xanh này của Diệp Mặc. Vô Ảnh lại xông vào trong thiên hỏa đó, một miếng nuốt trọn. Vô Ảnh biết thiên hỏa dưới sự khống chế của lão đại, mình xông vào trong đó lão đại chắc chắn sẽ không để thiên hỏa thiêu đốt nó.

Diệp Mặc đương nhiên cũng không để thiên hỏa thiêu đốt Vô Ảnh, dưới bức tường thiên hỏa của hắn, Vô Ảnh cho dù ở trong đó cũng sẽ không có chuyện gì.

Thôn phệ thần thông?

Trí Tông Tiên đế phát hiện hắc vân mà vòng ly hỏa của mình phát ra cũng không chặn lại được thiên hỏa màu xanh của Diệp Mặc, cũng đã bị Vô Ảnh cắn mất một miếng lớn rồi, lập tức lại càng kinh hãi. Đây là yêu thú gì vậy? Chẳng những có thể cắn nuốt lĩnh vực còn có thể thôn phệ được thần thông nữa? Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Không đợi Trí Tông Tiên đế đối phó với Vô Ảnh, bức tường lừa màu xanh thứ hai và thứ ba của Diệp Mặc cũng đã cuốn đến, phía sau dường như còn có bức tường thứ tư thứ năm nữa.

Trí Tông Tiên đế trong lòng trầm xuống, gã biết mình thua rồi. Thừa dịp bức tường lừa thứ hai và thứ ba còn chưa đến, gã còn có thể đi được, mau chóng đi, nếu không đến lúc đó thì cũng muộn rồi. Tuyệt Tinh Kim cốt Cung nhất định phải lấy về, cũng không phải bây giờ. Diệp Mặc và Tiên sủng của hắn hợp lại, một con cắn nuốt lĩnh vực và thần

thông, còn một người thì điên cuồng dùng lĩnh vực và thần thông áp chế gã, khiến Trí Tông Tiên đế tức muốn thổ huyết.

Lúc này gã cũng không muốn ở lại trong này nữa, ngay lập tức, cũng đã xoáy lên một đường hào quang biến mất.

Diệp Mặc ngây ngẩn cả người, hắn cũng không ngờ Trí Tông Tiên đế lại có thể bỏ chạy, nếu như hắn biết, hắn chắc chắn sẽ dùng cách khác để giữ gã lại.

Nhưng Vô Ảnh thì lại đuổi theo, Diệp Mặc nhìn thấy Vô Ảnh đuổi theo, sợ Vô Ảnh thua thiệt, cũng đuổi theo sau.

Đừng nói là Diệp Mặc không ngờ, đến cả Vị Phong tiên đế cũng không ngờ đến. Đại chiến này của Diệp Mặc và Trí Tông Tiên đế cùng lắm thế lực ngang nhau mà thôi, cho nên y không ra tay, cũng không chặn lại đại chiến của hai người họ. Vị Phong tiên đế cũng không chặn lại, thì càng đừng nói gì đến người khác dám cản.

Tất cả mọi người đều không ngờ một người nóng tính như Trí Tông Tiên đế, không ngờ lại có thể bỏ chạy, cái này hoàn toàn đối nghịch với bộ dạng lúc đầu của Trí Tông Tiên đế.

Trí Tông Tiên đế và Diệp Mặc nhanh chóng chạy ra khỏi Trát Khuê Tiên thành, sau khi hai người xông ra khỏi Trát Khuê Tiên thành, trong Trát Khuê Tiên thành lại lần nữa có một người đi ra theo, ba đường độn quang nhanh chóng biến mất.

Tốc độ của Vô Ảnh vô cùng nhanh, hơn nữa còn nhanh hơn tốc độ ban đầu. Độn thuật của Trí Tông Tiên đế mặc dù lợi hại, Vô Ảnh và Diệp Mặc không biết làm sao đuổi kịp gã cũng cố gắng tăng tốc. Diệp Mặc ngoài có thể Thuấn Di ra, còn có Thần khí hạ phẩm là Thời Không Toa.

Trí Tông Tiên đế nhìn thấy tinh huống này lập tức biết, không đánh một trận thì không xong rồi. Gã quyết định dừng lại, vòng ly địa của gã lại được lấy ra.

Chỉ là không đợi gã tấn công Diệp Mặc, một đường ánh sáng nhanh chóng tấn công về phía Diệp Mặc trước.

Lãng Huyễn sư đệ...

Trí Tông Tiên đế nhìn thấy Diệp Mặc bị đánh lén, lập tức nhận ra người đánh lén Diệp Mặc, sung sướng. Gã không cũng kịp ngẫm nghĩ nữa, vòng ly địa màu đen trong tay cũng đánh đến. Gã biết rõ sự lợi hại của Diệp Mặc, bây giờ có người đánh lén Diệp Mặc, gã cần phải nắm được cơ hội này.

Vô Ảnh mở rộng miệng hướng về phía vòng ly địa màu đen của Trí Tông Tiên đế mà cắn, Diệp Mặc lại đánh một quyền lên trên đường ánh sáng đánh lén hắn kia.

Mấy tiếng răng rắc vang lên, người đánh lén hắn cùng với pháp bảo của y đồng thời bị một quyền của Diệp Mặc đánh bay.

Diệp Mặc trong lòng sợ hãi, người đánh lén hắn này rõ ràng là một Tiên đế hậu kỳ, làm sao có thể đơn giản như vậy bị một quyền của hắn đánh bay được? Một quyền hư không này của hắn mặc dù cũng là thần thông, nhưng lại loại kém nhất trong thần thông.

Lãng Huyễn coi chừng, người này là tu vi Tiên thần thể, hơn nữa...

Trí Tông Tiên đế cũng đã từng lĩnh giáo sự lợi hại của Diệp Mặc, bây giờ Lãng Huyễn

Tiên đế bị Diệp Mặc đánh bay, gã ngược lại cũng không cảm thấy kỳ quái, thậm chí còn vội vàng nhắc nhở một chút.

Nhưng câu này của gã mới chỉ nói được một nửa, thì lập tức lại sững người, ngay sau đó gã cũng không dám tin chi Lãng Huyễn sư đệ bị Diệp Mặc đánh bay nói:

Lãng Huyễn, sao anh lại ám toán tôi?

Lúc này Lãng Huyễn Tiên đế đánh lén Diệp Mặc mới dừng lại, sắc mặt bình thản nói: "Anh nói đi..."

Không, không ngờ là ngươi...

Trí Tông Tiên đế chỉ nói được vài từ, thân người gã liền nổ tung, đến nguyên thần cũng không còn nữa.

Gã tung hoành Tiên giới vô số năm, nhưng không ngờ cuối cùng lại bị đồng môn ám toán. Cho dù chết rồi, gã cũng cảm thấy không cam lòng.

Diệp Mặc cũng ngây ngẩn cả người, khó trách hắn có cảm giác một quyền kia lại đánh bay một cách đơn giản như vậy. Tên này không ngờ là cố ý để cho mình đánh bay, sau đó bay về phía Trí Tông Tiên đế, rồi ám toán Trí Tông Tiên đế.

Vô Ảnh, tên này có thể so sánh với mày được đấy.

Diệp Mặc nhìn thấy Lãng Huyễn Tiên đế mặc bộ đồ đen, châm chọc nói. Mặc dù hắn hận không thể một quyền giết chết Trí Tông Tiên đế được, nhưng đối với một người ám toán đồng môn của mình, hắn cũng là khinh thường.

Lãng Huyễn Tiên đế sau khi thu hồi đồ của Trí Tông Tiên đế lại, không ngờ cũng không phản bác lại Diệp Mặc, chỉ là bình tình nói với Diệp Mặc:

Chuyện anh không biết, cũng đừng kết luận bừa. Hơn nữa, tôi giết Trí Tông Tiên đế cũng là tốt cho anh. Trí Tông Tiên đế gian xảo tàn nhẫn, nếu như tôi không giúp anh giết gã, thì Mặc Nguyệt Tiên tông kia của anh sớm gì cũng bị hủy trong tay gã.

Nói như vậy tôi còn phải cảm ơn anh mới đúng.

Diệp Mặc mỉa mai, sau khi Trí Tông Tiên đế nói ra lời uy hiếp kia, Diệp Mặc cũng không định để cho tên này sống sót. Cho dù Lãng Huyễn Tiên đế không ra tay, thì hắn cũng phải tìm mọi cách để tiêu diệt Trí Tông Tiên đế này.

Lãng Huyễn Tiên đế lạnh nhạt nói:

Cám ơn thì không cần, chúng ta chỉ là mối quan hệ giúp đờ lợi ích lẫn nhau mà thôi. Anh cướp đi Tuyệt Tiên Kim cốt cung sẽ có người đến tim anh, nhưng người đó không phải là tôi. Tôi cũng là người của Cửu Kiền đế tông, chỉ cần anh không tiếp tục khiêu khích Cửu Kiền đế tông tôi nữa, tôi bảo đảm từ nay về sau tôi sẽ không kết thù với Mặc Nguyệt Tiên tông của anh nữa, thậm chí cũng không sẽ kết thù với anh.

Vô Ảnh đi.

Diệp Mặc căn bản cũng không muốn dài dòng với Lãng Huyễn Tiên đế.

Khoan đã.

Thấy Diệp Mặc muốn đi, Lãng Huyễn Tiên đế lại lần nữa gọi Diệp Mặc lại.

Diệp Mặc không sợ Trí Tông Tiên đế, đương nhiên cũng sẽ không sợ Lãng Huyễn Tiên đế, hắn lập tức lạnh lùng nhìn Lãng Huyễn Tiên đế hỏi:

- Còn có chuyện gì nữa?

- Tôi muốn hỏi anh hai mươi miếng ngọc bài tiến vào bí cảnh, Cửu Kiền đế tông tôi có hai mươi đệ tử muốn vào trong Bí Cảnh.

Lãng Huyễn Tiên đế không thèm để ý đến thái độ của Diệp Mặc.

Tại sao tôi phải đưa cho anh?

Diệp Mặc lạnh nhạt nói.

Lãng Huyễn Tiên đế căn bản cũng không vội, y vẫn bình tĩnh nói:

Vì Tuyệt Tiên Kim cốt cung vốn dĩ có chín mũi Tuyệt Tiên cốt tiễn, còn gọi là Kim Cốt cửu tiễn, còn anh bây giờ chỉ có một trong số đó.

Anh có số còn lại?

Diệp Mặc lập tức biết mình đã bị đối phương thuyết phục rồi, mũi tên màu kim này quả nhiên giống như những gì hắn đoán, căn bản không chi có một mũi, nhưng Diệp Mặc cũng không ngờ, loại mũi tên này lại có tới chín mũi tên.

Sự lợi hại của Tuyệt Tiên Kim cốt cung Diệp Mặc cũng sớm biết, nếu như hắn lấy được chín mũi tên màu vàng kim này, cho dù là Táp Không đại đế hắn cũng không sợ. Trận chiến với Vị Phong tiên đế khiến Diệp Mặc biết được, khoảng cách của hắn và Đại đế cao cấp quả thực còn cách xa. Nếu như hắn không thăng cấp lên Tiên đế, hắn tuyệt đối không thể là đối thủ của Táp Không đại đế được. Nhưng có Tuyệt Tiên Kim cốt cung này và mũi tên màu vàng kim kia, hắn cũng không còn lo lắng nữa.

Lãng Huyễn Tiên đế lắc đầu nói:

Loại mũi tên này nếu như tôi có, tôi sớm đã bị Trí Tông Tiên đế giết chết rồi. Tôi muốn báo cho anh biết cung tên của Trí Tông Tiên đế từ đâu có, những thứ khác thì chỉ có thể dựa vào sự may mắn của anh thôi.

Được, anh nói đi.

Hai mươi miếng ngọc bài đối với Diệp Mặc mà nói căn bản cũng chẳng là gì, Tuyệt Tiên Kim cốt cung và mũi tên, bây giờ sức hấp dẫn của nó đối với Diệp Mặc căn bản không phải thứ bình thường có thể so sánh được.

Tìm thấy trong Thanh Vi Minh Giang.

Lãng Huyễn Tiên đế sau khi nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, căn bản cũng không chút do dự, liền nói ra địa điểm.

Thanh Vi Minh Giang?

Diệp Mặc kinh dị lặp lại một câu, lập tức liền hỏi:

Chính là nơi sát khí rất nặng trong Thanh Vi thiên, người bình thường vừa vào đó liền trực tiếp bị sát khí và sát cơ trong đó bóp chết?

Đúng vậy, chính là chỗ đó.

Lãng Huyễn Tiên đế lập tức trả lời.

Diệp Mặc lấy hai mươi miếng ngọc bài, cũng không đưa cho Lãng Huyễn Tiên đế, mà lại hỏi thêm một câu:

Nghe nói Băng Thần cung cũng trong Thanh Vi Thiên?

Băng Thần cung rất thần bí, nhưng quả thực là ở một ngọn núi băng trong Thanh Vi thiên, vị trí cụ thể thế nào, thì cũng không có ai biết. Tôi cũng chưa từng tìm hiểu qua. Các cô ấy trước giờ cũng chưa phái ra đệ tử bình thường tham gia những hoạt động như này, tôi thì lại nghe nói Băng Thần cung và Thanh Vi Minh Giang hình như không xa.

Lãng Huyễn Tiên đế căn bản cũng không giấu diếm, chuyện như này y cũng muốn giúp đôi chút.

Ngọc bài của anh đây.

Diệp Mặc không chút do dự ném hai mươi miếng ngọc bài cho Lãng Huyễn Tiên đế, rồi dẫn Vô Ảnh đi, trong nháy mắt lại quay về Trát Khuê Tiên thành.

Lối vào của Trát Khuê bí cảnh sớm cũng đã được dọn sạch, một đám người đang đứng đợi Diệp Mặc trở về. Lúc này người của Cửu Kiền đế tông ngược lại lại khiến người ta chán ghét, nếu như không phải Trí Tông Tiên đế lớn lối, nói không chừng bây giờ bọn họ cũng đã tiến vào được Bí Cảnh rồi, làm gì còn phải đứng ngoài chờ đợi nữa.

Thật có lỗi, khiến mọi người phải đợi rồi.

Giọng nói của Diệp Mặc xuất hiện giống như trời hạn gặp mưa, lập tức khiến những người đang đứng ngoài bí cảnh thở phào nhẹ nhõm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.