Chương trước
Chương sau
Trí Tông tiên đế là do Diệp Mặc đuổi đi, cho nên Trí Tông tiên đế không đến, chuyện này cũng chẳng ai thấy kỳ quái. Nếu nói Diệp Mặc thời gian ngắn như vậy đã giết Trí Tông tiên đế, lại không ai tin, cho dù là tiên đế của Cửu Kiền Đế Tông cũng sẽ không tin.

Thấy Trí Tông tiên đế không đến, Cửu Kiền Đế Tông lập tức bắt đầu thất vọng. Lão tổ của bọn họ ở đây, Diệp Mặc cũng không nể mặt, ngược lại còn đuổi lão tổ của bọn họ đi, hiện tại lão tổ của bọn họ không có mặt ở đây, Diệp Mặc há có thể cho ngọc bài nữa?

- Tiên đế của Cửu Kiền Đế Tông tới nhận ngọc bài.

Ngay khi Diệp Mặc nói xong câu đó, lại có một thanh âm vang lên ở lối vào Bí Cảnh.

- Lãng Huyễn lão tổ...

Mấy tiên đế của Cửu Kiền Đế Tông lập tức nhận ra người nói này là ai, nhất thời hưng phấn hẳn lên. Không nghĩ tới sau khi Trí Tông lão tổ đi, Lãng Huyễn lão tổ lại đến.

Lãng Huyễn lão tổ đến vẫn là chuyện nhỏ, quan trọng hơn là ông ấy đã mang ngọc bài đến.

Một vài tiên đế nhao nhao tiến lên chào hỏi Lãng Huyễn tiên đế, lại không hiểu vì sao ông ấy cũng có ngọc bài của Diệp Mặc, nhưng chuyện này lại không ai hỏi đến.

Chỉ trong chốc lát, gần như mỗi người muốn đi vào Bí Cảnh đều lấy được ngọc bài, lối vào Bí Cảnh rất nhanh liền trống không. Còn lại đều là một vài tiên đế hoặc là Tiên Tôn của các tông môn, nếu không phải là người của thương hội thì là một vài tông sư tiên đan.

- Anh, anh không sao chớ?

Đường Bắc Vi trông thấy Diệp Mặc quay lại, lập tức đi tới, hơn nữa còn là Ý Hà Tiên Tôn của Phiêu Miểu Tiên Trì tự mình đưa tới.

- Anh không sao, đi về trước đã rồi bố trí nơi thu mua tiên linh thảo, hai tháng sau chúng ta phải thu mua một lượng lớn tiên linh thảo.

Diệp Mặc sau khi trả lời Đường Bắc Vi, lập tức chắp tay cáo từ mấy tiên đế còn lại. Bây giờ hắn có rất nhiều chuyện phải làm, không có thời gian ở đây nói nhiều.

Một vài tiên đế có quen biết với Lãng Huyễn đã đi nghe ngóng tung tích của Trí Tông tiên đế, còn Lãng Huyễn tiên đế trả lời như thế nào, Diệp Mặc căn bản là không thèm để ý.

Trở lại động phủ tạm thời của mình, việc đầu tiên Diệp Mặc làm là bố trí trận pháp, rất nhiều trận pháp phòng ngự, sau đó lại thêm rất nhiều trận pháp che đậy. Tuy hắn biết rõ, với thân phận hiện giờ của hắn, không ai dám dùng thần thức quét tới nơi này. Chuyện gì cũng đều phải phòng ngừa ngộ nhỡ, bây giờ hắn bức thiết cần phải luyện hóa Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung.

Thứ này quả thực chính là một cỗ máy giết chóc tuyệt vời, một khi hắn đã luyện hóa được Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung, thì lực chiến đấu của hắn sẽ tăng lên vù vù.

Diệp Mặc vừa bố trí xong trận pháp, Vô Ảnh đã len lén tới nói:

- Lão đại, em cảm giác cái Bí Cảnh kia không đơn giản ah. Có người ở bên trong dùng trận pháp khóa trái lại, cho thấy kẻ đó có cách sau hai tháng không bị truyền tống ra. Lão đại, anh cho rằng người này có thể là cũng có Thế Giới Hỗn Độn hay không?

Diệp Mặc cười hắc hắc nói:

- Ngươi cho rằng chỉ một mình ngươi có thể nghĩ đến hả? Ta nói thật với ngươi, những ai biết nơi này có trận pháp khóa trái đều đã nghĩ đến vấn đề này rồi, chỉ là mọi người không nói ra mà thôi.

Vấn đề Vô Ảnh có thể nghĩ tới, Diệp Mặc đương nhiên có thể nghĩ đến. Người có thể ở lại bên trong Bí Cảnh đương nhiên là có bí mật, không nói tới chuyện có Thế Giới Hỗn Độn, nhất định là đã có biện pháp để tránh bị truyền tống ra ngoài. Còn là biện pháp gì, Diệp Mặc không thèm để ý, Diệp Mặc để ý lại là chuyện người kia trong một vạn năm này đã lấy được bao nhiêu tiên linh thảo cao cấp.

...

Thời gian hai tháng đối với người tu tiên mà nói, đúng là không đáng kể. Tùy tiện ngồi thiền một lát đã trôi qua rồi, đương nhiên mấy tiên đế hoặc là Tiên Tôn không tiến vào Bí Cảnh này chắc là sẽ không lãng phí thời gian vào việc ngồi thiền rồi.

Rất nhiều tiên đế tụ tập lại, cùng nhau thảo luận một số đại đạo tâm đắc, thậm chí trao đổi một vài vật phẩm. Dù sao bình thường tất cả mọi người đều sẽ không tụ tập đông đủ như vậy, đến lúc sau thậm chí còn có tiên đế của phái khác chạy tới, mục đích là để trao đổi một số thứ.

Tiên đế tụ tập cùng một chỗ, thì Tiên Tôn đương nhiên cũng tụ tập cùng một chỗ. Chỉ có Diệp Mặc không tụ tập cùng những người này, cũng không phải là Diệp Mặc không thích hòa đồng, mà là hắn cần luyện hóa Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung.

Mấy vị tiên đế tới mời Diệp Mặc, sau khi biết được tin tức Diệp Mặc bế quan từ chỗ Vô Ảnh, cũng không tới nữa.

Diệp Mặc đúng là đã bế quan rồi, nhưng lại không phải là bế quan ở trong động phủ tiên khí của hắn, mà là bế quan ở bên trong Thế Giới Trang Vàng.

Có được địa vị và trận pháp che đậy hiện giờ, lại có Vô Ảnh trông coi, Diệp Mặc rất là yên tâm tiến vào Thế Giới Trang Vàng.

Hắn sau khi tiến vào Thế Giới Trang Vàng, chuyện thứ nhất chính là cầm Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung lên bắt đầu luyện hóa. Khi chưa luyện hóa cây cung này, Diệp Mặc chỉ biết cây cung này rất lợi hại, khi Diệp Mặc chính thức bắt đầu nghiên cứu cây cung này, mới biết cây cung này lợi hại đến mức nào. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Cây cung này có một trăm lẻ tám cấm chế, mà Trí Tông tiên đế chỉ mới luyện hóa được chưa tới một nửa. Một pháp bảo ngay cả một nửa cấm chế còn chưa luyện hóa xong vậy mà lại có uy lực như thế này, nếu như cấm chế của cây cung này đều được luyện hóa xong, sẽ đáng sợ tới mức nào?

Diệp Mặc căn bản là không trì hoãn thời gian, sau khi trực tiếp khởi động trận bàn thời gian, lập tức bắt đầu luyện hóa cây Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung này.

Trí Tông tiên đế lấy được cây cung này không biết đã bao lâu rồi, đến bây giờ còn chưa hoàn toàn luyện hóa, cho thấy luyện hóa cây cung này không đơn giản. Nếu như không dùng trận bàn thời gian, chỉ có hai tháng e là rất rất không đủ.

Diệp Mặc có Thần Niệm Cửu Chuyển, hơn nữa còn có sự thôi diễn của 'Tam Sinh Quyết', bản thân còn là một tông sư tiên trận đỉnh cao, luyện hóa những cấm chế này nhanh hơn nhiều so với Trí Tông tiên đế rồi. Cho dù là như vậy, Diệp Mặc luyện hóa cấm chế tầng thứ nhất vậy mà cũng mất thời gian một năm.

Khi hắn luyện hóa cấm chế tầng thứ nhất xong, trong đầu lại hiện ra một cái tên, cây cung trong tay hắn gọi là 'Tuyệt Chân Kim Cốt Cung", căn bản không phải là Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung.

Lúc ban đầu Diệp Mặc cũng không để ý, có lẽ là Trí Tông tiên đế vì muốn nâng tên gọi của cây cung này càng thêm vang dội hơn một chút, nên mới dùng cái tên "Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung".

Cùng với việc Diệp Mặc luyện hóa được cấm chế tầng thứ nhất, tốc độ hắn luyện hóa dần dần nhanh hẳn lên. Hơn nữa hắn luyện hóa mỗi một tầng cấm chế, đều sẽ tổng kết ra phương pháp luyện hóa cấm chế tầng tiếp theo.

Sau chín năm, Diệp Mặc đã luyện hóa đến cấm chế tầng thứ ba mươi sáu. Sau khi tên gọi của cây cung này trong đầu Diệp Mặc từ "Tuyệt Chân Kim Cốt Cung" biến thành "Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung", lúc này Diệp Mặc mới chợt hiểu ra được.

Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung không phải là tên do Trí Tông tiên đế đặt, mà là bản thân cây cung này tự đặt. Sau khi anh luyện hóa đến một trình độ nhất định, tên của cây cung này sẽ tự động biến thành một cái tên mới.

Tuyệt Tiên và Tuyệt Chân hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, Diệp Mặc tinh thần vô cùng kích động, càng đem toàn bộ tâm thần dồn vào việc luyện hóa cây cung này.

Lại ba năm qua đi, lúc Diệp Mặc đã luyện hóa được cấm chế tầng thứ bốn mươi tám, cây cung này vẫn là Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung. Diệp Mặc không luyện hóa tiếp nữa, hắn phát hiện trong ngắn hạn dù mình luyện hóa thế nào cũng rất khó luyện hóa đến cấm chế tầng thứ bốn mươi chín. Ở đây thời gian có hạn, hắn dứt khoát ngừng lại. Lúc trước Trí Tông tiên đế cũng chỉ luyện hóa cây cung này đến cấm chế tầng thứ bốn mươi tám, tương tự cũng không luyện hóa đến tầng thứ bốn mươi chín.

Sau khi thu hồi Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung, Diệp Mặc cầm lấy cây Cốt Tiễn màu vàng kim. Kiểm tra hoàn tất xong, Diệp Mặc phát hiện cây Cốt Tiễn màu vàng kim này vậy mà cũng có một trăm lẻ tám cấm chế. Nhưng Diệp Mặc đã có kinh nghiệm luyện hóa Kim Cốt Cung, lúc luyện hóa tiếp tới cây Cốt Tiễn này vậy mà lại cảm thấy thuận buồm xuôi gió, chỉ trong thời gian chưa đến ba năm, hắn đã lại luyện hóa cây Cốt Tiễn trong tay này đến cấm chế tầng thứ bốn mươi tám.

Đem Cốt Tiễn đã luyện hóa được một nửa non này mắc lên trên Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung, Diệp Mặc lập tức liền cảm thấy tựa như toàn bộ thế giới đều bị mình khống chế trong lòng bàn tay. Một sự tự tin mạnh mẽ từ đáy lòng dâng lên, cái loại cảm giác này chính là, hắn chỉ cần dùng mũi tên này nhắm vào ai, sống chết của người kia cũng chỉ có thể nghe theo mũi tên này thôi.

- Thật là lợi hại.

Diệp Mặc hít vào một ngụm khí lạnh, lòng tràn đầy vui mừng thu hồi cung tiễn. Lần sau nếu Vị Phong Đại Đế còn dám diễu võ dương oai trước mặt mình nữa, thì đừng trách mình cho gã một mũi tên.

Tuyệt Tiên Kim Cốt Tiễn lợi hại như thế, Diệp Mặc đã hạ quyết tâm, một khi bên này xong chuyện. Khi hắn đi tìm Nhiếp Song Song, nhất định phải đi tìm tám cây Cốt Tiễn khác. Thứ này quả thực chính là một cỗ máy giết chóc tuyệt vời, nếu như có chín mũi tên trong tay, cho dù là Thánh đế đoán chừng cũng phải kiêng kị hắn chút ít.

Diệp Mặc xem chừng thời gian Bí Cảnh mở ra cũng sắp tới rồi, lập tức từ bên trong Thế Giới Trang Vàng đi ra.

- Lão đại, nếu như anh không ra, em sắp phải gọi anh rồi. Bí Cảnh bắt đầu đóng cửa, đã có người từ bên trong truyền tống ra.

Diệp Mặc vừa ra tới, Vô Ảnh liền vội vàng tới nói.

Diệp Mặc nghe xong lời Vô Ảnh nói, quả nhiên trông thấy rất nhiều Đại La Tiên và Tiên vương đã từ bên trong Bí Cảnh bị truyền tống ra, chỉ cần là người đi ra tâm tình đều không tệ, rất rõ ràng là bên trong Bí Cảnh thu hoạch cũng không tệ.

Hắn rất nhanh liền hiểu được, lần này Bí Cảnh vốn chậm trễ vài ngày mới mở ra, kết quả là thời gian ở lại bên trong Bí Cảnh cũng giảm bớt vài ngày.

- Mau dựng tấm bảng lên.

Diệp Mặc lấy tấm bảng mới ra đưa cho Vô Ảnh, sau đó nói cho Đường Bắc Vi, những ai đổi lấy tiên đan thất phẩm trở lên có thể trực tiếp tiến vào động phủ của hắn.

Người từ bên trong Bí Cảnh đi ra rất nhanh liền đã trở thành bánh trái thơm ngon, một số người có tông môn đương nhiên là trước tiên quay về tông môn thu xếp đồ đạc, nhưng còn có rất nhiều tán tu tự do, hoặc là một số tiên nhân không đại diện cho tông môn của mình tới, những người này số lượng cũng không ít, cũng trở thành đối tượng được mọi người giành giật.

Cho dù là như vậy, rất nhiều người cũng cố ý đi vào sạp hàng bên Diệp Mặc, muốn nhìn xem bên Diệp Mặc có phải thực sự là có tiên đan cao cấp để đổi hay không. Mấy chuyện này không tận mắt nhìn thấy, thì sẽ không ai tin.

Thí dụ như mấy loại đan dược như 'Y Vương đan", 'Tôn Ý đan", cho dù là Diệp Mặc không cố ý đưa ra, mọi người cũng biết, cho dù là có tiên đan thất phẩm và bát phẩm để đổi, cũng không thể đổi được loại tiên đan này. Loại tiên đan này căn bản không phải có tiên linh thảo là có thể đổi được, lấy được một viên tiên đan như vậy, tương đương với lấy được một cơ hội cực lớn.

- Trời ạh, Chí Già đan, Sấu Vương đan, Thiên Chuyển Độ Ách đan, Y Vương đan, Tịch Tôn đan, Tôn Ý đan, Thanh Linh Nguyên đan...

Một Tiên vương nhìn chằm chằm tấm bảng Diệp Mặc treo ra lẩm bẩm đọc, sau khi đọc xong còn dụi dụi con mắt,

- Ta đây không phải là hoa mắt chứ, điều này sao có thể? Y Vương đan và Tôn Ý đan còn có thể dùng tiên linh thảo đổi được sao? Thật hay giả đây?

- Hứ…

Vô Ảnh đứng ở phía dưới tấm bảng khinh thường nói:

- Lão Đại của ta ngay cả Bí Cảnh còn có thể mở ra, chút đan dược ấy là cái thá gì. Tôn Ý đan gì đó mà ngươi nói kia, bình thường bổn tiên chỉ coi như kẹo mà ăn thôi. Nhìn cái bộ mặt ít va chạm xã hội của ngươi, mất mặt, mất mặt quá.

Tuy nói như thế, nhưng trong lòng Vô Ảnh lại đang nghĩ, ngày nào đó nhất định phải đòi lão đại một viên Tôn Ý đan cho nó ăn mới được, hôm nay khoác lác không thể nói ra hương vị của đan dược thật sự là cực kỳ khó chịu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.