Tôi lấy mỗi thứ một "ít" cho chiếc đĩa, Tiểu Lệ chỉ đi kế bên, lâu lâu lại lấy một miếng trên đĩa của tôi mà ăn. Tôi lườm cậu ấy, đổi lại cái lườm, cậu chỉ cười nhún vai một cái.
Cả hai chúng tôi ra một góc khuất, vừa ăn vừa tán gẫu. "Bụp" - toàn bộ đèn tắt đi, trong vòng 5 giây sau đó, ánh đèn sân khấu mở lên. Người đứng trên đó là một MC, anh ta giới thiệu từ trên xuống, toàn bộ dòng họ, người nổ danh xuất hiện ở bữa tiệc này. Chốt lại, cũng chỉ là một câu hoan nghênh mà mất tới hai phút để nói
Lạc Tịnh Nhã từ trong đi ra, cô bước lên sân khấu. Nay cô cũng rất biết ăn diện, một chiếc đầm kiêu sa với những viên đá quý lấp lánh. Mái tóc uốn lại rồi búi gọn gàng ở phía sau, trong lòng thầm có lời khen ngợi cho vẻ đẹp "sao chép" của cô ta. Nhưng một mặt khác, vẫn thể hiện vẻ tao nhã mà chỉ có Lạc Tịnh Nhã có. Đúng là xứng danh hoa khôi, tôi cũng phải buông lời tấm tắc khen ngợi vẻ đẹp ấy
Lạc Tịnh Nhã nói một hồi, cuối cùng chốt lại một câu:
- Cảm ơn mọi người đã đến đây, xin hãy cứ tự nhiên, vui vẻ với nhau. Hôm nay thật sự rất vui khi có nhiều nh đến dự vậy ạ!
Cuối cùng, cô cười một cái rồi đi xuống nói chuyện với đám bạn. Tôi vừa ăn vừa liếc mắt xung quanh, A Thần không biết lại trốn đi đâu rồi. Tôi đưa đĩa đồ ăn cho Tiểu Lệ cầm rồi bắt đầu đi tìm. Cái nhà hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328985/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.