Chiếc Lamborghini chợt dừng lại, anh tài xế mở cửa xe mời tôi và A Thần xuống. Tôi muốn xuống, nhưng khổ nỗi anh đang ôm eo tôi, vừa đừng lên đã bị đập đầu, còn bị tay anh kéo xuống
- Ơ này, anh có xuống không?
Mỗi lần nói câu này là mỗi lần đứng lên bị anh kéo xuống. Tôi liếc anh, anh chỉ nhún vái một cái. Cơn tức đạt tới mức đỉnh điểm, tôi quay sang, nở nụ cười "thân thiện"
- Giở anh muốn chết toàn thây hay chết mất xác? Em toại nguyện cho anh
- Đều nghe ý em!
Tôi lôi ra một con dao lam nhỏ từ trong túi xách ra, lại tiếp tục cười với anh
- Vậy em cho anh chết mất xác nhé?
- Em không thể nể tình tình cảm của chúng ta mà cho anh chết toàn thây?
- Được, coi như đây là lời trăn trối cuối cùng của anh đi
Tôi cười, vung dao làm kề bên cổ anh, còn cách 1mm, anh chặn tay tôi lại, đặt tôi qua một bên
- Mời bà xa đại nhân đi xuống!
- Ha, coi như anh biết điều một chút
Tôi ung dung bước vào, thật ra đây là dao giả đấy, làm sao tôi đủ can đảm để giết anh? Có giết, ít nhất cũng phải lên kế hoạch tỉ mỉ hơn. Giết thế này, lại hại ngược mình
Tôi khoác tay anh, Memories Restaurant* này quả hoành tráng. Quả này, Lạc Tịnh Nhã chơi lớn rồi. Búng tay là có tiền hay sao, cô ta đủ sức khao với chỗ lớn như thế này chứ?
(*: Biết thêm chi tiết, mời đọc "Nữ Sát Thủ Trở Lại" chương 31)
Tôi đang mở to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328984/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.