Mãi về kí túc xá, tôi mới biết lí do hai người gây lộn với nhau. Quá trẻ con mà...
### Flashback...
Sau khi tôi kéo Vũ Bạch đi, A Liên liền ngồi phịch xuống đất, tay lôi điện thoại ra chơi game, miệng thì hăm dọa:
- Này, tôi khuyên anh một câu. Tốt nhất đừng có gần bà chị.
- Bà chị? - A Thần hiểu ý, liền nhếch môi nói lại - Ngươi nói Ngọc Hy sao? Tại sao phải tránh xa chứ? Ngươi là gì mà có tư cách quản, hừ?
- Dù sao thì cũng là "anh em", nói thật là nên tránh. Bà chị này, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
- Hmmm... Nói cũng đúng! Thấy chú cũng am hiểu Hy quá đấy chứ? - Miệng của A Thần nhếch lên một tí, nhưng vẫn kiêng dè "tình địch"
- Hừ, ở với bà chị đó cũng 10 năm, tôi cũng khổ lắm.
- 10... 10 năm!? Rốt cuộc hai người quan hệ thế nào mà.... - A Thần xốc cổ áo A Liên lên.
- Ầy, bình tĩnh, bình tĩnh! Dù sao cũng là Đại Ca, sau này nhớ bảo kê em đấy! - A Liên nhếch miệng cười, tay vẫn giảo hoạt bấm trên điện thoại mà chém giết.
- Đại Ca? Không quan tâm ngươi nữa. Nói chung cũng không gây hại tới ta.
- Sao? Đấu thử sức không?
- Ha, lại sợ ngươi? Vô!
Nói tới nói lui cũng chỉ liên quan tới game, hai người này đấy với nhau, kết quả cả team thua be bét. A Thần không chịu nổi cơn thua trận liền muốn gây chiến với A Liên. Thằng bé cũng có chịu chuyện vì mình mà team thua, bèn đổ thừa anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328971/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.