Tôi biết điều không lành, trước khi chị ấy nói ra từ "hôn thê của em" cho A Thần nghe, tôi đã nhanh tay bịt miệng chị ấy rồi kéo đi. A Thần và A Liên dường như có chút cảm thản nhẹ.
Sau khi kéo Vũ Bạch đi, tôi thở hổn hển. Người thì rõ gầy mà kéo đi nặng ghê gớm. Khuôn mặt của Vũ Bạch giờ rất tỉnh, chữ hiện rõ trên mặt của chị ấy. Nó kiểu: Em kêu chị có gì hong? Sao nhìn em cực vậy? Ủa rồi em kéo chị ra làm gì đấy?.... Đại loại giống thế, một đống câu hỏi hiện ra trên mặt Vũ Bạch, tôi cũng không biết nên mở lời giải thích làm sao
Nhưng trong khi tôi còn suy nghĩ cách mở lời, chị đã nở nụ cười mà mở lời trước
- Có gì mờ ám không cho chị nói phải không? Vụ bữa tiệc ở Hà Gia, xin lỗi đã chiếm mất chồng em nhé!
- À, chỉ là anh ấy không biết người ở Hà Gia lúc đó là em. Anh ấy nghĩ em là người khác và Hà tiểu thư là người khác. Em cũng mong chị đừng nói gì với...
- Chị biết rồi, thử lòng chồng chứ gì? Nhưng mà... - Vũ Bạch ghé sát vào tai tôi - A Thần là của chị nha!
- Hả!? - Tôi như người đứng hình, chị...vừa nói gì nhỉ? - Chị...
- Haha, đùa thôi! Đừng trưng ra bộ mặt đó chứ? Ghen rồi đấy à, yêu thế chứ lị - Vũ Bạch cọ xát má vào tôi, nói thẳng ra là nựng nhau đấy - Bé Ngọc Hy giờ lớn rồi mà yêu chết đi được. A Thần không yêu thì coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328970/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.