## Hà Gia...
Tôi bước xuống khỏi chiếc xe taxi, tôi đi tới gần cái cổng sắt to rồi mở nó. Mấy bạn tưởng đi qua cái cổng này dễ lắm ư? Không, nó có một thiết bị tự quét nhận diện khuôn mặt. Dù bạn có 10-100 năm chưa quay lại đây, nó vẫn nhận ra bạn nếu bạn là người từng đi vào căn biệt thự dưới sự cho phép của chủ.
Bước vào bên trong, mọi người hầu đều cúi 90 độ chào tôi. Tôi hất tay ý bảo "Mọi người lui được rồi!". Ngay sau đó An Nhi từ đám người hầu đi ra chào tôi, tôi ôm chặt lấy con bé
- Nhi ơi, tao nhớ mày quá!
- Thưa tiểu thư, lão gia cùng với Dạ phu nhân và Dạ lão gia ở sảnh tiệc đang chờ người
- Hứ! - Tôi bĩu môi rồi đi theo An Nhi vào trong
(Khỏi tả sảnh tiệc, tả nhiều sợ mọi người bị lú)
Bước vào, tôi đảo mắt xung quanh kiếm bóng người. Không phải nói, tôi kiếm cha và cô chú. Tôi chạy tới ôm lấy cô Hiển Ly (Dạ phu nhân). Cô xoa đầu tôi cười xòa. Tôi cúi người, chào chú Cẩm Liệt (Dạ lão gia) và cha. Cha ho khan, bảo:
- Ra kia chào khách đi, còn đứng đó?
- Hừ! - Tôi núp sau người cô Hiển Ly, bĩu môi - Cô xem, con chưa nói chuyện với cô được bao lâu mà cha đã bắt con đi tiếp khách rồi này
- Rồi rồi! Chờ thằng oắt nhà cô tới rồi hai đứa đi chào mọi người luôn
- Ơ... Vâng ạ?
Tôi đực mặt ra. Vâng? Nghe câu này, tôi chỉ biết hóa đá. Tôi biết tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328951/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.