Chap này thay đổi xưng hô từ "Tôi" sang "Cô/Ngọc Hy" nha ❤️
_________________
Hà Phong Hàn đi qua đi lại trước của phòng khám. Thật sự thì cô không sao cả, chỉ là ông quá lo rồi. Thấy bác sĩ đi ra, ông vội hỏi tới tấp. Bác sĩ nhíu mày, đây là lo quá mức rồi. Ngọc Hy chỉ là quá hoang mang dẫn đén ngất mà thôi. Cô cũng chả bị thương gì cả. Thế mà Phong Hàn làm như cô thật sự bị tai nạn ấy, cái người bị tai nạn thật sự là hai người tài xế kia cơ.
"Đợi con bé tỉnh dậy rồi tôi vào kiểm tra lại" - Bác sĩ nói rồi nhanh chóng rời đi. Vừa lúc Tư Nhiên và Tiêu Nguyệt chạy tới hổn hển. Cả hai náo lên, hỏi Phong Hàn dồn dập, cụ thể là lí do bị tai nạn, có bị thương không, đã tỉnh chưa. Quả là cha con, họ không khác gì nhau. Lo thái quá rồi!
Nhiên và Nguyệt đẩy cửa đi vào, không biết từ lúc nào mà Tuyết Lệ đã ở trong cùng với cha mẹ cô. Ngọc Hy đã tỉnh lại, Phong Hàn rối rít kêu Nhiên đi gọi bác sĩ
Bác sĩ khám xong, ông nhíu mày lên khiến cả 6 con người trong đó đổ mồ hôi. Quả là "con cưng", "em cưng", không bị gì mà cũng như kiểu khó chữa. Ngưỡng mộ thật! Người ngoài nhìn vào thì thầm muốn sự lo lắng (thái quá) này từ gia đình. Nhưng nhiều khi cũng khổ quá! Bác sĩ ghi chép gì đó rồi bảo
- Lạ thật! Bị sốc nặng như vậy bình thường đã mất trí nhớ rồi, thế mà con bé này ngay cả một dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328940/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.