Cũng đã 1 giờ chiều, chúng tôi chơi dạo phố cũng đã đời rồi. Nhưng lại có một chút lưu luyến không muốn rời xa đối phương. Tôi nảy ra một ý kiến hay. Tôi ghé vào tai cậu hỏi nhỏ. Cậu ấy liền gật đầu tán thành
Thật ra tôi có khu vườn nhỏ sau trường. Đẹp lắm! Thảm cỏ xanh mướt, lấp ló vài bông hoa màu sắc. Những cây cổ thụ mọc không nhiều nhưng rất đẹp. Xen lẫn vào đó là những cây hoa anh đào. Tuy không vào mùa, nhưng hoa rất đẹp, màu hồng phấn rất tươi. Những cánh hoa rơi xuống khé đung đưa theo gió, mang người đến với quang cảnh thiên nhiên tuyệt mĩ.
Đó là nơi bí mật của tôi đấy! Tỷ và ca bận, đến cha cũng không quan tâm lắm, tôi thường đến đây giải tỏa nỗi lòng. Nói hết tâm sự cho thiên nhiên nghe, hòa làm một với đát trời.
Tôi đặt cho khu vườn này là "Memories Garden" . Nó chứa cả một kí ức không hay của tôi
- Đẹp quá! Hy à, sao cậu tìm được hay vậy? - Lạc Thần quay tứ phía, hết lòng khen ngợi
- Đương nhiên, tớ mà! - Tôi hếch chiếc mũi đầy tự tin
- Cái này tớ tự hỏi là dài bao nhiêu, không thấy điểm dừng của khu vườn này gì cả?
- Hmmm... - Tôi bấm tay tính nhẩm số héc-ta của khu vườn - Cỡ 0,5km thì phải? Chắc cỡ đó...
- Trời ạ! Cỡ 0,5km thì xây được căn nhà hay biệt thự luôn được rồi
- Nhưng đẹp mà!
Tôi ngồi xuống, nghịch bông hoa kế bên. Tôi bứt nó ra rồi đưa về phía cậu ấy, cười nói
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328937/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.