Tôi vùng vẫy cố thoát ra khỏi họ, nhưng họ lại càng ghì chắc hơn. Đến 1 nơi có vẻ là nhà kho của quán. Thấy ông quản lý mập lúc nãy, tôi lấy lại bình tĩnh lên giọng:
- Ông bắt tôi thế này không sợ Dạ Thiếu cho sống không bằng chết đấy à?
- Mày tưởng tao ngu đấy à? Nực cười. Mấy siêu sao nổi tiếng đi dăm 3 ngày với Dạ Thiếu đã bị đuổi cổ đi rồi nói gì con bé nhà quê như mày chứ!?! Đã thế mày còn làm hình ảnh tốt đẹp của mình trong mắt của Dạ Thiếu mờ đi nữa chứ
Tôi nghe xong thấy nực cười ghê vậy á! Ngày nào tôi chả chửi anh ta chứ, thế mà anh ta cứ đi bắt chuyện với tôi không hà! Nhưng phải giữ hình tượng, không được cười, phải làm cho nham hiểm mới vui.
- Thế à! Tôi tưởng càng làm cho anh ta cứ bám lấy tôi chứ?
- Con ranh này.... Hừ! Mày cần bao nhiêu tiền để ko bám lấy Dạ Thiếu nữa hả? Chức vị Dạ Phu nhân phải để cho con gái tao mày hiểu không?
- Thế này đi, ông đưa tôi 1000 tỷ rồi tôi sẽ cho con gái ông thành Dạ Phu nhân luôn
Nói chơi vậy á! Chứ 1000 tỷ có mà bằng nửa tài sản mà nhà tôi đang đầu tư. Có mà sập tiệm nhà ông á. Ai biết nhan sắc con mắm nhà ông thế nào mà đòi làm Dạ Phu nhân hả? Ơ nói thế thì chả phải hơi giống ghen!?! Trời à, mình nghĩ cái gì thế này???
Đang đắc ý với cách chọc ông mập này thì có đứa con gái xông ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328888/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.