Ngày mà Tiểu Lệ chuyển ra nước ngoài năm ấy, là cái ngày mà tôi phải chịu đơn độc. Tôi tưởng chừng như không thể vui đùa được nữa. Cho tới khi gặp cậu...
Cậu có thể coi là ánh sáng khó với tới. Dù tôi có tiếp cận cậu thế nào, đối với cậu cũng chỉ là giỡn chơi. Tôi nghĩ rằng: " Cậu...được xếp trong danh sách bị tôi khinh miệt". Thế nhưng tôi vẫn phải lòng cậu. Tại sao cậu không chú ý đến tôi ???
____?**0 0 0** ?______
Lạc Thần thấy tôi ngất đi giữa chừng. Không một chút lo ngại nào mà bế tôi ra ngoài. Các nhân viên giờ mới phát hiện anh ta là Dạ Thiếu. Các cô gái cũng bu xung quanh nhưng lại bị vệ sĩ chắn lại. Họ ghen tức, ghen tị vì không được ở vị trí của tôi. Trong đó có 1 người lén chụp ảnh lại nhưng không biết có lan đi đâu hay không.
Lạc Thần "vô cớ" mắng chửi nhân viên vì ko đảm bảo an toàn cho khách. Mấy cô gái tức tối chửi tôi có xứng được anh ấy quan tâm đến mức ấy hay không. Lạc Thần nghe được liếc xéo bọn họ khiến họ im bặt. Tôi dần dần mở mắt, tay nắm lấy áo Lạc Thần, từ từ nói:
- Thần....!
- Ngủ như heo, giờ mới tỉnh
- Ay...
Anh ta thấy tôi tỉnh, cố ý thả tôi xuống đất. Làm tôi đau tê tái đây. Mấy cô gái cười hả hê.
- Bik ngay mà, con bé đó làm gì được Dạ Thiếu coi trọng. Chỉ chơi đùa vài lần thôi.
Lạc Thần nhanh chóng đi về phía cổng ra, thấy tôi không đi theo, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-yeu-toi/1328883/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.