Editor: HuyenNamida
Cúi đầu mới phát hiện vạt áo đã được buộc lại, nhưng cái nơ xinh đẹp hình con bướm lại bị rơi xuống.
"Lai đây." Hàn Thất lục hướng cô ngoắc ngoắc ngón tay, hắn đi tới tủ đầu giường rót một chén rượu đỏ sau đó ngồi trên ghế sofa. Giương mắt nhìn thấy An Sơ Hạ vẫn cảnh giác như cũ đứng ở nơi đó, hắn liền chán nản nói: "Thôi, cô thích đứng như vậy thì cứ đứng đi."
Nghe hắn nói như vậy, An Sơ Hạ bĩu môi, đi tới ghế ngồi đối diện với hắn: "Anh tìm tôi tới là muốn nói gì?"
Tao nhã nhấp một ngụm rượu đỏ, Hàn Thất lục không nhanh không chậm hỏi cô: " vừa rồi cô đã nhìn thấy gì?"
Nói thật thì, cái gì cô cũng đã thấy hết. Tuy chỉ là một cái chớp mắt, nhưng loại sự tình kia chỉ sợ là một tháng cô cũng không thể quên được rồi. Oaaa! Mẹ đã nói là mông sẽ lở loét đúng không? Ngày xưa thường thường người già nói, nếu nhìn nhưng thứ lung tung thì mông sẽ bị lở loét.
Ánh mắt mơ hồ bất định nhìn phải nhìn trái, cô cười cười nói: "Nghe nói thời tiết ngày mai rất tốt, ân, chắc là không sai!"
Hắn biết An Sơ Hạ đang cố ý chuyển để tài, nhưng là kỹ thuật đánh trống lảng của cô thật sự là quá kém? Trợn trừng mắt, Hàn Thất Lục ngồi thẳng người, nhíu mày hỏi: "Người anh em của tôi, cô đã thấy rồi đúng không?"
"Phụt... Khụ khụ khụ khụ!!!" cô lập tức bị nước miếng của mình làm cho bị sặc, yết hầu tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030407/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.