Editor: HuyenNamida
Hiện tại cô tự hỏi chính mình ở trong lòng một lần, cô phát hiện chính mình cư nhiên không thể ghét An Thần xuyên. Đại khái là mẹ đã nói, nếu có một ngày nhìn thấy bố, nhìn thấy ông ấy cùng với thành viên trong gia đình, nhất định không được căm hận hay ghét bỏ. Cho nên cô mới không ghét hắn?
"Không ghét." ngữ khí của cô cực kỳ khẳng định, không có một phần naofo dự hay hoài nghi.
"À...?" Cô không chú ý tới ánh mắt của Hàn Thất lục lập tức trở nên băng lãnh: "có nghĩa là cô thích hắn?"
Đối Hàn Thất lục mà nói An Sơ Hạ không thích giải thích nhiều: "Không ghét thì có nghĩa là thích sao? Nói chuyện với kẻ nhàm chán như anh tôi thà nói chuyện với búp bê còn hơn, không có việc gì cũng kêu tôi đến. Tôi nói rồi, không muốn tiếp xúc với anh quá nhiều. Tạm biệt!"
Đứng dậy đi ra ngoài, mà Hàn Thất lục cũng không có cản cô. Chỉ là khóe miệng lại gợi lên một đường cong.
hai người bọn họ trước tới giờ dường như chưa từng nói chuyện yên ổn với nhau một lần. Vừa ngửa đầu, đem ly rượu đỏ chân dài uống một hơi cạn sạch. Hắn trái lại cực kỳ chờ mong nhìn kia tên tiểu tử kia sẽ theo đuổi em gái mình như thế nào.
Đi ra từ phòng Hàn Thất lục, An Sơ Hạ như trút được gánh nặng, nhẹ nhàng thở ra. Cô lại kích động rồi... Nhưng là cô không thể không kích động. Than nhẹ tiếng, cô đột nhiên nhớ tới Khương Viên Viên. Vì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030406/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.