Editor: HuyenNamida
Beta: Ri
Nhìn ánh mắt vội vàng của An Sơ Hạ, Hàn Thất Lục cười: " Không phải tự cô đã thừa nhận rồi đấy sao? Huống chi... Tôi cảm thấy... tôi cảm thấy tôi.... Thích cô "
Đùng đoàng!
Hả?
Trời ơi!
Làm ơn có cú sét nào đánh chết cô đi!! Ác ma mà lại nói thích cô? Ngày tận thế quả nhiên sắp tới rồi? Trắng đen lẫn lộn ngày đêm chẳng phân biệt được nữa rồi??
"-- Ý của bổn thiếu gia không phải là thích cô. Bổn thiếu gia chẳng qua là.... Thương hại cô. Theo dự tính cô sẽ trở thành vì hôn thê của tôi, vậy tôi sẽ để cho cô được như mong muốn một lần. Chúng ta có thể giả... Thử lui tới xem một chút."
Đây là Hàn Thất Lục lần trước nói,cô bây giờ còn nhớ rất nhớ rõ ràng. Từ khi gặp mặt đến bây giờ, tổng cộng không vượt qua bốn ngày. Hàn Thất Lục thản nhiên nói muốn cùng cô lui tới, lần này còn nói thẳng là thích cô. Người nào sẽ tin? Vừa thấy đã yêu? Đối với Hàn Thất Lục mà nói, việc đó hoàn toàn là điều không thể!
Cẩn thận nhìn ánh mắt An Sơ Hạ, sắc mặt Thất Lục có chút đỏ ửng: " Cô... "
"Anh đừng đùa với tôi", vội vàng ngắt lời Hàn thất Lục: " Là ai nói, không người phụ nữ nào có lòng dạ xấu xa? Tôi chính là người như vậy, vì muốn vào Hàn gia nên mới trở thành vị hôn thê của anh, hiện tại anh còn cảm giác thích tôi sao?"
Quả nhiên sắc mặt Hàn Thất Lục lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030363/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.