Ed: Linh Linh+Thảo Nguyên
Beta: NhoxPanda2
Cô vừa muốn nói gì đó, vừa lúc ở phía sau Hàn quản gia đi đến, cúi mình chào cung kính nói rằng: "Xe đã chuẩn bị xong."
Hàn Thất Lục liền bước đi ra ngoài, mặc kệ An Sơ Hạ ở phía sau la to thế nào đều không quay đầu lại. Cuối cùng, mãi khi Hàn Thất Lục đã đi thẳng ra đại sảnh, cô liền im bặt, khó chịu chu miệng lên. Khương Viên Viên ở chỗ này, cô không dám chửi bậy. Ba Tát Lệ nhàn nhạt nhìn cô một cái, đáy mắt khó đoán.
Thoáng qua, chỉ có Ba Tát Lệ cùng An Sơ Hạ nghe được thanh âm cô ta lưu lại: "Đến tìm tôi vào buổi chiều khi tiết đầu tiên kết thúc."
Không biết Ba Tát Lệ lần này tìm cô dụng ý gì, tuy rằng rất không muốn đi. Thế nhưng, vì Ba Tát Lệ tìm cô chắc hẳn là có việc, cô cũng không thể không đi. Nặng nề mà thở dài, cô phát hiện Khương Viên Viên ở một bên cười trộm.
"Mẹ... Đang cười cái gì?" Cô cảm thấy mù mịt trong đầu, chẳng lẽ là trên mặt của cô có gì đáng cười, hay bị bẩn đâu đó? Nghĩ như vậy, cô đưa tay sờ khuôn mặt của mình nói rằng: "Mẹ, trên mặt của con dính gì sao?"
Khương Viên Viên cuống quít dừng dáng tươi cười, một bên nén cười vừa nói: "Không có không có, ta chỉ là đột nhiên muốn cười. Con có biết, cười có thể làm cho cơ thể duy trì khỏe mạnh,. Ha ha ha... Con mau đi học đi, lần này lại có hoạt động dã ngoại thám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2030032/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.