Edit: Đinh Ngô Minh Nguyệt
Beta: NhoxPanda2
"Ách..." An Sơ Hạ trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì rồi.
Ba Tát Lệ rời khỏi hàn gia...
"Làm sao vậy? Tiểu Sơ Hạ, con không phải nhẫn tâm như vậy chứ, mẹ nhớ con muốn chết đi được. Mẹ đã trông cho cô ta đi khỏi đây, để con có thể trở về, con không phải là không muốn về chứ? Con chẳng lẽ muốn bỏ lại mẹ sao?Tiểu Sơ Hạ bảo bối, con không cần phải nhẫn tâm như vậy..."
Ở bên này An Sơ Hạ còn chưa biết nên nói cái gì thì bên kia Khương Viên Viên đã kích động, giọng nói có vẻ kiên quyết nhưng lại vẫn mang theo tiếng khóc nức nở.
Nói thật ra, giả trang hù dọa Ba Tát Lệ lần này chỉ là để trả thù cô ta và chỉ là để cho cô ta biết, cô không phải là người dễ chọc, An Sơ Hạ là hoàn toàn thật không ngờ, cô ta sợ tới mức rời khỏi Hàn gia...
Cô ta rời khỏi Hàn gia, như thế chính mình liền phải đi về sao?
Vấn đề này, có vẻ như cực kỳ xoắn xuýt.
"Mẹ à con không phải, cái kia..."
"Tiểu Sơ Hạ, mặc kệ, con nhất định phải trở về, nhất định! hôm nay tan học mẹ liền muốn đi Lăng gia đón con trở về, con là con dâu bảo bối của mẹ, nên phải quay lại, Hàn gia mới đúng nhà của con!" Khương Viên Viên kiên định nói!
Phải biết rằng, không có tiểu Sơ Hạ ở nhà ngày, thật sự rất khổ sở a.
Mà còn, Khương Viên Viên ngay từ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029980/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.