Edit: Đinh Ngô Minh Nguyệt
Beta: NhoxPanda2
"Lão Đại..." Manh Tiểu Nam hớt hả gọi An Sơ Hạ.
An Sơ Hạ vừa thấy bộ dạng đó của Manh Tiểu Nam thì biết là không có chuyện gì tốt.
"Tớ nhớ rõ lúc trước cậu dọn dẹp thư viện có đúng không?" An Sơ Hạ nhíu mày hỏi, bộ dạng kia quả thực là ngây thơ!
Manh Tiểu Nam nháy mắt, vẻ mặt mê mang.
"Vậy thì... Buổi chiều sau khi tan học, giúp tớ cùng đi dọn dẹp phòng nghỉ của đội bóng rổ đi." cô nhẹ nhàng nói một câu...
Kết quả là, Manh Tiểu Nam thương cảm với cô, cứ như vậy cũng bị kéo theo An Sơ Hạ.
Tai họa a.
Buổi chiều tan học - -
An Sơ Hạ cùng Manh Tiểu Nam hai người liền cảm thấy mệt mỏi, đi đến phòng nghỉ của dội bõng rổ để dọn dẹp.
"Làm phiền cô rồi, tiểu Sơ hạ." Tiêu Minh Lạc chớp mắt, phát ra sức nóng ngàn độ.
Nhưng mà, An Sơ Hạ căn bản không cảm kích.
Cô hiện tại, trong lòng đúng là đem Hàn Thất Lụcchết tiệt này mắng cho trăm ngàn lần.
"A, tiểu cô nươngbán hoa, chúng ta lại gặp mặt." Tiêu Minh Lạc bày ra mị lực của mình tươi cười, chào hỏi Manh Tiểu Nam.
Manh Tiểu Nam nhìn anh, trong lòng hậm hực.
Chết tiệt, đồ sói trắng...
Lần trước vô duyên vô vớ bị anh lấy đi nhiều tiền bạc như vậy, Manh Tiểu Nam đến bây giờ lại vẫn đau đớn cực kỳ!
Mà còn...
Tiểu cô nương bán hoa này, xưng hô... Thực sự so với phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029978/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.