Edit: Phương Quỳnh
Beta: NhoxPanda2
Hắn quả thật cũng muốn hỏi Nam Cung Tử Tước có muốn cho người đi theo An Sơ Hạ hay không. Không có dừng lại, Tom cũng nhanh chóng ra khỏi phòng, đuổi theo hướng mà An Sơ Hạ vừa rời đi.
Nam Cung Tử Tước nói với cô đây không phải là loại mắt kính bình thường, mà là có thể nhìn trong ban đêm, cho nên cô mới lấy một cái đem đi, mà là đeo kính mắt. Quả nhiên, xung quanh tối như mực nhất thời biến thành một mảng sáng xanh, ngoại trừ những mảng sáng xanh có phần quỷ dị, trái lại đeo vào lại rất rõ ràng như ban ngày.
Lúc ấy Hạ Tâm Ngữ dụ bọn họ tìm nhà gỗ nhỏ nhưng thật ra nó làn căn nhà lớn, tổng cộng có hai tầng, cô là bị nhốt tại tầng hai, trong một cái phòng, lúc đi xuống lầu, cô nhanh chóng chạy đi. Cũng không biết muốn chạy hướng nào, chỉ là chỗ nào có đường thì chạy hướng đó, mãi đến khi xoay người trong tầm mắt nhìn lại không còn thấy nhà gỗ nhỏ cô mới dừng bước.
Chạy quá nhiều, trên người cô bắt đầu đổ mồ hôi. Lúc trước phát sốt, thân thể cô vẫn còn có chút yếu, vì thế mới chạy như vậy liền mệt đến chịu không nổi.
Dựa lưng vào một thân cây, An Sơ Hạ từng ngụm từng ngụm thở phì phò, tay đặt lên đùi mình. Nước mắt lại giống dây trân châu bị đứt, liên tục chảy xuống. Hàn Thất Lục, Hàn Thất Lục anh rốt cuộc là ở đâu?
Một ngọn núi lớn như vậy, muốn cô làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029763/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.