Edit: Phương Anh
Beta: LaPluie
Tầm mắt Lăng lão thái gia lúc này mới rơi đến trên người An Sơ Hạ, vừa rồi lúc mới bước vào ông đã quá lo lắng cho Lăng Hàn Vũ, nên quên mất An Sơ Hạ cũng ở đây: "Thời gian không còn sớm, cháu nên trở về đi thôi. Ta đoán không chừng Hàn quản gia ở bên ngoài cũng sốt ruột chờ đợi." Lăng lão thái gia cũng không nói gì bày tỏ sự cảm ơn, trực tiếp nhấc chân đi vào phòng ngủ.
"Vậy cháu về, tạm biệt ông ạ!" An Sơ Hạ lễ phép nói một câu như vậy.
Cô đang định đi theo người dẫn đường ra ngoài, giọng nói Lăng lão thái gia đột nhiên lại truyền tới: "Đứa bé này, sau này cháu hãy để tâm đến mọi việc nhiều hơn đi, đôi lúc cũng không nên tin những điều cháu nhìn thấy trước mắt."
Lại một lần nữa, những lời này cô không thể hiểu được.
Tuy nhiên, lần này cô không hỏi nhiều hơn nữa, dù sao ở đây quá nhiều người. Huống chi lời nói này của Lăng Lão thái gia thâm sâu như vậy, chỉ sợ là bên trong còn ẩn giấu điều gì. Nếu như ông không muốn nói, cô hỏi nhiều hơn cũng không được tích sự gì.
Ra khỏi nhà họ Lăng, Hàn quản gia lập tức bước từ trên xe xuống ngênh đón: "Thiếu phu nhân, cô cuối cùng đã ra rồi."
An Sơ Hạ gật đầu một cái, cảm thấy hơi có lỗi nói: "Thật ngại quá, để bác đợi lâu như vậy. Sớm biết thế này đã để bác trở về trước."
"Cô nói gì vậy, quá khách khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029533/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.