Edit+Beta: Thảo Nguyên (Vii)
"Cuối tuần này em có rảnh không? Anh muốn cùng đi với em đến cô nhi viện xem một chút."
Hàn Thất Lục vừa nói xong, liền chú ý tới sự thay đổi sắc mặt của Hướng Mạn Quỳ, nhưng chỉ là trong nháy mắt, rất nhanh liền khôi phục bình thường.
"Đi đến cô nhi viện làm gì? Anh thế nào đột nhiên nhớ tới cô nhi viện?" Cô cười khan, lôi kéo Hàn Thất Lục ở trên ghế sa lông ngồi xuống: "Muốn uống chút gì không?"
"Nhà anh trước đây có mở cửa hàng từ thiện, cho nên Chủ Nhật này muốn đi xem số tiền còn lại dư bao nhiêu. Cảm thấy một người đi quá nhàm chán, liền nhớ lại em." Hàn Thất Lục vô cùng tự nhiên, trên mặt không hề có chút mâu thuẫn
Hướng Mạn Quỳ tâm hồn treo ngược lúc này mới chực tỉnh: "Chủ nhật cũng có rãnh rỗi, cũng không có mấy ngày được vậy, tìm nơi chốn cũng cũng cần một chút thời gian. Nhưng sao anh không gọi điện cho em mà phải đến tận đây?"
"Anh lo rằng người trong nhà sẽ nhấc máy, rồi lại không cho em đi, nên anh mới cố ý đến đây. Thời gian cũng không còn sớm, anh về trước đây."
Hàn Thất Lục vừa nói liền đứng dậy, Hướng Mạn Quỳ vội vàng cũng đi theo đứng lên: "Gấp gáp như vậy làm gì? Cũng không phải là rất khuya a, chúng ta có thể cùng nhau ăn cơm tối."
"Không được, en biết mà, nhà anh gần đây đối với anh rất nghiêm khắc." Hàn Thất Lục vừa nói, đưa tay vỗ vai Hướng Mạn Quỳ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029531/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.