Ed: Bích Thảo
Beta: Võ Nana + La Pluie
Mỗi lần Hàn Thất Lục nhìn chằm chằm vào cô, tim cô lại có cảm giác đập loạn nhịp.
"Thích nhìn em." Hàn Thất Lục nói như vậy, tay đột nhiên dùng lực một chút, kéo cô vào trong ngực mình và ôm cô thật chặt.
An Sơ Hạ chỉ nghe được âm thanh trầm bổng của HànThất Lục: "Anh muốn nhìn em như thế này, mãi mãi như thế này."
Thời điểm này, cây cối khô héo trên vỉa hè phảng phất nảy mầm xanh lộc biếc,bên cạnh chợt xuất hiện đôi vợ chồng trẻ tuổi đi qua, nhìn bọn họ, cô không khỏikhỏi hồi tưởng dáng vẻ của hai người lúc chưa kết hôn.
Thật sự ngọt ngào như vậy.
Khoé miệng An Sơ Hạ không tự chủ được cong lên, nhưng cánh tay đột nhiên tạo mộtlực nhẹ, đẩy Hàn Thất Lục ra.
Cô mỉm cười: "Còn không đi bây giờ, sẽ tới trễ."
Hàn Thất Lục cũng cười. Nụ cười này không giống với khi anh mỉm cười với ngườikhác, mà trong ánh mắt hay trong trái tim, tất cả đều dịu dàng, chỉ giành riêngcho một mình An Sơ Hạ mà thôi.
"Nha đầu này, em không biết bao nhiêu người muốn được bản thiếu gia đây ômsao?" Hàn Thất Lục nói một tiếng rồi ôm chầm bả vai của cô, bá đạo, hơn nữacòn vô cùng ngang ngược.
Anh sẽ không để cho cô rời xa anh, không bao giờ.
"Tôi biết." An Sơ Hạ rất nghiêm túc gật đầu một cái: "Ước chừngcó thể lấp đầy câu lạc bộ bóng rổ."
Thấy cô nghiêm túc như vậy, Hàn Thất Lục cũng thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029354/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.