Edit by Phương Uyên
Beta: Ngọc Duyên
"Bụng anh đau! Anh mau bỏ anh xuống!" An Sơ Hạ bộ mặt thống khổ, lông mày cau chặt lại với nhau.
Hàn Thất Lục không một động tĩnh gì, vừa bước đi nhanh, vừa nói: "Thả em xuống cũng được. Gọi anh là chồng, anh cho em xuống. Mau, An Sơ Hạ, gọi đi."
An Sơ Hạ không tự chủ được đỏ mặt, tức giận nói: "Hàn Thất Lục, anh.. đây là uy hiếp!"
"Bổn thiếu gia thích nhất chính là uy hiếp người." Đối phương cà lơ phất phơ, cước bộ không chậm lại chút nào, cứ thế mà bước đi.
"Xin lỗi, bổn tiểu thư ghét nhất bị người khác uy hiếp!" An Sơ Hạ nói xong, cắn môi dưới, quật cường không hề kêu đau, cũng không nói thêm gì nữa.
có phải... đây là đùa hơi quá?
Hàn Thất Lục dừng lại, nhẹ nhàng đặt cô xuống,khóe miệng cong lên hỏi: "Tức giận?"
An Sơ Hạ tức giận trừng anh một cái, bàn tay trên bà vai Hàn Thất Lục bỏ xuống, giọng nói bất mãn: "Đừng làm phiền tôi!"
Thật đúng là tức giận.
Hàn Thất Lục con ngươi đảo một vòng, đi theo phía sau An Sơ Hạ nói: "Cũng không biết là người nào, mới từ chỗ anh cầm năm mươi vạn, chỉ chớp mắt liền quên mất thân phận mình là người giúp việc...."
Không nhắc tới năm mươi vạn, An Sơ Hạ thật đúng là thiếu chút nữa quên mất chuyện này. tức giận trong lòng liền vơi đi một nửa, cô dừng bước lại, quay đầu nghiêm nghị nhìn Hàn Thất Lục đi theo phía sau mình nói: "Anh đoán, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029353/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.