Ed: Phương Uyên
Beta: Võ Nana, Thảo Nguyên
Nhưng loại ý nghĩ này thật làm Hàn Thất Lục chỉ muốn tát cho mình một bạt tai.
Nhỏ dần, Hàn Thất Lục nói: "Đây là bà đã tổ chức lễ chúc mừng. Lão già cũng phải tới chứ?"
Kim Khả đem thuốc thả vào trong cái gạt tàn, dí đầu tàn thuốc, sau đó xoay người nhìn Hàn Thất Lục nói: "Không sai. Đây là Lễ Chúc Mừng. Nhưng, cũng là lần cuối ta lộ diện trước mọi người."
Hàn Thất Lục cùng An Sơ Hạ ngẩn ngơ, có chút không hiểu hết ý tứ trong lời nói của bà.
Kim Khả cười, An Sơ Hạ thấy gò má mặt bên phải của bà có má lúm đồng tiền, nhưng chỉ là không rõ.
Cô đột nhiên, có chút muốn hiểu rõ Kim Khả, vẫn muốn biết bà ta đã trải qua cái gì, toàn thân mới có loại khí chất như thế này. Cô cảm thấy, Khả có rất nhiều chuyện.
Hàn Thất Lục ngừng lại một chút, hỏi: "Bà, lời này là có ý gì?"
Không biết từ lúc nào, Kim Khả lại đốt một điếu thuốc. Nồng nặc mùi thuốc lá khiến cho An Sơ Hạ không nhịn được ho khan một tiếng, cô vội vàng bụm miệng lại, nhưng Kim Khả chú ý tới cô, ánh mắt rơi vào trên người của cô.
"Cô không hút thuốc lá sao?" Kim Khả có chút kinh ngạc nhìn cô.
Cái vấn đề này có vẻ có chút đường đột, nhưng An Sơ Hạ sẽ không so đo cái này, chẳng qua là thành thật trả lời: "Có một chút, lúc học cấp hai nghịch ngợm, cùng bạn bè hút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029323/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.