Edit: Mẫn Nhi
"Anh thật sự đã quên trước kia từng yêu em như thế nào sao?" Hướng mạn quỳ mang theo đoi mắt màu xám trông rất đẹp, có vẻ có chút khẩn trương.
Cô đang chờ Hàn Thất lục trả lời.
"Chưa từng quên." Hàn Thất lục trên mặt biểu tình một chút cũng không thay đổi.
Hướng mạn quỳ kinh ngạc hé miệng, cô cho rằng Hàn Thất Lục sẽ trả lời:"Quên rồi.", lại không nghĩ rằng Hàn Thất Lục lại trả lời như vậy.
Nhưng mà, trong lòng cô vui sướng chưa được bao lâu thì Hàn Thất Lục nói:
"Chỉ là, tôi hiện tại đã không thích cô nữa rồi.",Hàn Thất Lục nói tiếp: "Tôi hiện tại chỉ yêu mình An Sơ Hạ, và về sau cũng chỉ yêu mình cô ấy."
Hướng Mạn Quỳ nói: "Đêm nay, anh hãy đến nhà em đi. Nếu chúng ta đã không thể trở lại như xưa, như thế, anh sau cùng hãy gặp em mọt lần. Tính là anh nợ em."
Hàn Thất lục trầm mặc một lúc như là đang suy tư.
Cuối cùng, anh trả lời: "Tôi không nhớ rõ tôi còn nợ cô cái gì, đi nghỉ trưa đi, gặp lại cô sau."
Hàn Thất lục nói gặp lại sau, đúng là hướng mạn quỳ biết, bọn họ trong lúc đó khó có khả năng gặp lại rồi.
Cô lại nghĩ tới Sơ Hạ vừa rồi hướng Hàn Thất lục làm ra vẻ người rụt rụt, cô nhéo nhéo lông mi, đề cao âm lượng: "đợi một chút!"
Tiếp tục đi cả một giây quay đầu lại cũng không có. Hàn Thất lục trực tiếp đi lên lầu.
Ngay đó hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029297/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.