Edit: Hải yến Phạm
Nếu có thể dễ dàng buông xuống như vậy, cô đã không trở lại Trung Quốc phát triển!
Nhưng mà những lời này, cô ấy không thể nói với chị Sài, chỉ có thể chôn cả dưới đáy lòng.
"Tôi biết rồi." Hướng Mạn Quỳnh cong khóe môi: " Không phải chị nói mọi người đều đang đợi tôi sao? Vậy sao chị còn thái độ như thế?"
Vì thế chị Sài cũng không nói thêm gì, bước nhanh hơn dẫn cô ta đi đến văn phòng giáo sư Cao.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đến lúc ăn cơm, An Sơ Hạ vẫn có vẻ không yên lòng. Cô vẫn nhớ lại Hướng Mạn Quỳnh làm sao có thể đi tới Tư Đế Lan.
"Lão Đại,linh hồn xuất khiếu a?"
"Lão đại, tâm hồn cậu đi đâu nữa rồi?" Manh Tiểu Nam dùng chiếc đũa quơ quơ trước mặt An Sơ Hạ, những người khác có mặt cũng đều nhìn về phía cô.
An Sơ Hạ lấy lại tinh thần, thấy tất cả mọi người đang nhìn cô, cô xấu hổ cười cười: " Không có, đang nghĩ đề bài lão sư nói trên lớp."
"Có phải không?" Một nam sinh mở to mắt nhìn cô: " An Sơ Hạ, cô tẩu hỏa nhập ma sao? Ăn cơm cũng nghĩ đến bài tập?"
Bữa cơm ngày hôm nay đều là huynh đệ tốt trong đội bóng rổ với Lưu Đông Vũ vì chúc mừng anh ấy bình phục thân thể, cố ý mời vài người nhà ở đây ăn bữa cơm. Do huấn luyện viên có việc bận đội bóng rổ tạm dừng một ngày. An Sơ Hạ và mấy người Lưu Đông Vũ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029296/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.