Edit: Thiên Dương
Rất nhanh, tại tập đoàn Hàn thị đã không còn xuất hiện bóng dáng Vương Khải này nữa rồi.
Chuyện này, An Sơ Hạ đương nhiên không biết.
Hứa Đơn Thuần tuy là lần đầu gặp mặt An Sơ Hạ, nhưng cô ta đã tiếp xúc với vô số người, xem ra An Sơ Hạ là người nội tâm lương thiện, nếu trước mặt An Sơ Hạ sa thải Vương Khải, không chừng cô sẽ tự trách bản thân mình. Cho nên, lựa lúc An Sơ Hạ vừa rời khỏi, cô ta liền sa thải Vương Khải.
Hứa Đơn Thuần chỉ nói với người chủ quản duy nhất một câu.
--Vị trí của Vương Khải nên có người thay rồi, tôi sẽ thanh toán luôn số tiền lương một năm cho hắn.
Lời nói của Hứa Đơn Thuần rất mực uy tín, có thể nói tương đương với lời nói của Hàn Lục Hải. Thân là chủ quản tầng trệt hắn cư nhiên phải xem trọng Hứa Đơn Thuần, huống chi, Vương Khải chanh chua hắn vốn đã nghe nói qua, chẳng qua bình thường vẫn làm bộ không nghe không thấy, nhắm mắt làm ngơ. Nhưng chủ quản vẫn như cũ, nghĩ lại mà vẫn thấy có chút sợ, chỉ là trong lời nói đắc tội An Sơ Hạ, ngay đến một thiết kế sư "uy danh" liền cứ vậy mà bị đuổi việc rồi. Nếu là hắn đắc tội người của Hàn gia, không chừng cũng phải về hưu sớm mất thôi.
Toàn bộ sự việc diễn ra lúc này, An Sơ Hạ hoàn toàn không biết.
Theo Hàn Thất Lục lên xe, An Sơ Hạ phát giác Lưu Đông Vũ đã thức dậy. Ngồi tại ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ac-ma-dung-hon-toi/2029283/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.