"Ly nhi..." Lãnh Thiên giương mắt ai oán nhìn người con gái vẫn luôn đối xử phũ phàng với hắn.
Băng Ly ôm gấu bông chớp mắt.
Lãnh Tiếu nghiêng đầu tủm tỉm cười. Anh trai, anh cũng có ngày hôm nay a. Cho anh vô tình, cho anh lạnh lùng...Đáng đời!
Lãnh Thiên liếc mắt nhìn em gái mình. Vì sao hắn lại có đứa em như thế này chứ, lúc nào cũng vui sướng khi người gặp họa, sợ thiên hạ không loạn.
Lãnh Thiên tiến lên một bước ôm trọn Băng Ly vào lòng, đắc ý nhìn Lãnh Tiếu. Haha, nhìn xem, đây là vợ của hắn, hắn muốn ôm ai có thể cấm chứ.
Băng Ly lắc đầu nhìn hai anh em Thiên gia. Họ có cần trẻ con ấu trĩ vậy không. Chẳng khác trẻ con tranh giành món đồ chơi, khoan...ví dụ này không ổn chút nào, cô đâu phải đồ chơi của họ.
"Các người..." Trước mắt tối sầm lại, khoảng không gian tối tăm vô định.
"Ly nhi..." Lãnh Thiên hốt hoảng xoay người cô lại bế lên chạy đi.
"Chị dâu..." Tại sao lại như vậy? Không phải vừa rồi còn tốt sao. Lãnh Tiếu nén khó chịu trong lòng đi theo.
Trong phòng giám sát, Băng lão đứng bật dậy vụt ra khỏi phòng đi vào dinh thự.
Khi Băng lão vào đến, nữ dược sĩ bậc tiến sĩ đã trực sẵn ở đã, bà nhíu mày lắc đầu, trong mắt hiện lên tia e ngại.
"Băng lão gia, e rằng phải đưa tiểu thư đi bệnh viện trung ương cao cấp."
Băng lão hít một hơi thật sâu, ngay cả dược sĩ phẩu thuật cho Băng Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-nghi-phep-sat-thu-di-hoc/2302396/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.