Ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá, tầng tầng lớp lớp rực sáng một mảng diệp lục đầy sức sống.
Âm thanh của thiên nhiên hoà lẫn tạo nên một bản hoà tấu tuyệt diệu. Nhẹ nhàng, bình thản!
Thiếu nữ vén tóc sang một bên ngẩng đầu cười một tiếng:"Xuất phát." Toàn thân toát lên vẻ thân cận ấm áp, cùng với thiếu nữ lạnh lùng xa cách ngày trước hoàn toàn trái ngược như hai thái cực.
Dù cho Băng lão ở đây, chắc rằng ông cũng không nhận ra đứa con gái quái dị của mình là cô gái thanh thuần dịu dàng trước mặt.
Thiếu nữ nhấc chân dứt khoát bước đi.
Lần này xem như nhiệm vụ cuối cùng, sống chết vẫn là một nan đề.
Thấy bốn người cứ sáp sáp đi sau mình, Băng Ly nhẹ cau mày:"Đi theo tôi làm gì? Giải tán."
Liếc mắt quan sát bốn phía đều một màu xanh, Hoa Dao Âm lắc đầu:"Thủ lĩnh, tôi muốn ở cạnh người." Thủ lĩnh mới lấy được huyết thanh giải bệnh, sức khoẻ vẫn chưa tốt, cô thế nào yên tâm bỏ đi.
Trên mặt Sai Nhi Tình thuở phong tình quyến rũ nay lại hết sức nghiêm túc không hài lòng:"Thủ lĩnh cô muốn chết sao? Vậy Lãnh Thiên thì sao?"
Vốn muốn kéo chút lưu luyến trong Băng Ly, ai ngờ cô chỉ cười nhạt, nói:"Tôi đã chết rồi."
"Thủ lĩnh..." Thi Tâm mím môi.
Đã chết, cách nói này cũng không sai. Bởi hiện tại thủ lĩnh chẳng khác gì mới tái sinh. Sống lại từ những ngày tháng bệnh độc dằn vặt từ nhỏ. Thuốc giải cùng huyết thanh đã thanh tẩy triệt để dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-nghi-phep-sat-thu-di-hoc/2302395/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.