🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trái lại cậu hai và cậu ba nhà họ Vương thì không vui vẻ lắm, chuyện đến nước này thì họ cũng chỉ có thể hâm mộ anh Cả, lấy lòng anh Cả nên bọn họ cũng cố nặn ra nụ cười.
Lý Phàm cười nói: "Tôi sẽ nói lại chuyện này cho Sở Trung Thiên biết."
Nghe vậy, ông cụ nhà họ Vương hết sức vui mừng, may mà bản thân ông ta đã lựa chọn chính xác.

Trong tình hình này, Lý Phàm cũng không nói quá nhiều, chuyện xảy ra đột ngột như vậy, đổi lại là ai, cũng không thể bình tĩnh được.
Nhưng Lý Phàm có đủ biện pháp ứng phó.
Sau khi rời khỏi nhà họ Vương, Lý Phàm thở dài một hơi, lần này đến, cũng không lấy được chìa khóa Long Môn như mong muốn, nói thật, trong lòng anh vẫn cảm thấy hơi thất vọng.
Nhưng giờ đây, anh cũng chỉ có thể tiếp tục nhẫn nhịn, không có chìa khoá Long Môn, chí ít cũng có thể có vật gì khác chống đỡ mình, dù thế nào, đây cũng là một một chuyện tốt.
Trương Đức Võ cũng đã nhìn ra suy nghĩ của anh, an ủi: "Cậu Lý, cậu đừng lo lắng, tôi sẽ ủng hộ lựa chọn của cậu về chuyện này."
Lý Phàm mỉm cười, cũng không nói quá nhiều.
Tất nhiên, Lý Phàm sẽ không quên nói với Sở Trung Thiên về chuyện này, kéo gần đối phương và ông cụ nhà họ Vương một chút, anh chỉ chuyển lời, còn Sở Trung Thiên có làm hay không, cũng không thành vấn đề.
Sau khi về tới biệt thự, Lý Phàm nhìn thấy ngài Võ bị trọng thương, thấy vậy, anh cảm thấy khá mờ mịt, điều này thật vượt quá dự liệu của anh.
Thấy dáng vẻ này của ngài Võ, Lý Phàm cũng đau lòng, đối phương đang yên đang lành lại biến thành bộ dạng này, có lẽ dù là ai cũng không cách nào chịu được.
"Ông làm sao thế?" Lý Phàm không kìm được hỏi.
Ngài Võ thở dài nói: "Cậu Lý, đều là người nhà họ Đế, bọn họ cho là tôi cấu kết với cậu nên cũng đối phó tôi."
Nghe ngài Võ nói vậy, sắc mặt Lý Phàm liền trở nên khó coi, cách làm này của nhà họ Đế thật quá đáng, anh còn tưởng rằng nhà họ Đế rất thấu tình đạt lý, không ngờ cũng làm ra hành vi lưu manh như thế.
Lần này, Lý Phàm không thể bình tĩnh được nữa, quyết định phải giúp ngài Võ đòi lại công bằng, thật ra anh cảm thấy rất xấu hổ, nếu không phải do mình, thì đối phương cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh này.
"Ông yên tâm đi, tôi sẽ thay ông giải quyết chuyện này." Lý Phàm mở miệng nói.
Nghe vậy, ngài Võ cảm thấy rất vui mừng, nhưng đồng thời lại lo lắng nói: "Cậu Lý, thế này không tốt lắm đâu, tôi biết cậu Lý muốn giúp tôi, nhưng người nhà họ Đế quá lợi hại, Võ Thành đều là người nhà họ Đế.
Lý Phàm trầm giọng nói: "Vậy ông không còn cách nào trở lại Võ Thành rồi?"
"Hết cách rồi, có thể giữ được mạng cũng xem như không tệ rồi, tôi nghe nói người nhà họ Đế chuẩn bị phái sát thủ đến Hán Thành, cậu Lý, cậu phải cẩn thận một chút." Ngài Võ chợt nói.
Biết đối phương đang nhắc nhở mình, Lý Phàm hiểu nếu chưa đạt được mục đích người nhà họ Đế sẽ không dừng lại, nên tất nhiên anh không thể ngồi chờ chết.
Đột nhiên, một tiếng súng vang lên, Lý Phàm còn chưa kịp phản ứng, anh hoàn toàn ngây người, điều này khiến anh cảm thấy rất bất ngờ.
Nếu đã như vậy, anh cũng đành dốc hết sức đối phó.
Anh đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ người nhà họ Đế tìm đến cửa.
Anh không cần đoán cũng biết, đây là sát thủ nhà họ Đế phái tới.
May mà, phát súng vừa nãy chỉ là cảnh cáo mà thôi, cũng không khiến ai bị thương.
Nhưng Lý Phàm sẽ không tiếp tục nhẫn nhịn nữa, nếu vừa nãy bọn họ thật muốn giết người, e là đã có người ngã xuống rồi.
Lý Phàm để Trương Đức Võ đi sơ tán những người khác, để bọn họ trốn đi.
Lý Phàm bắt đầu đơn độc hành động, nhìn thấy dáng vẻ sấm rền gió cuốn này của anh, ngài Võ cũng sửng sốt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.