Lúc này, cậu hai và cậu ba nhà họ Vương đột nhiên khóc rống lên, ông cụ nhà họ Vương cũng đã tin, cho là nếu cháu trai trưởng của mình nắm quyền quản lý thì sẽ bắt nạt hai đứa trẻ này.
"Được rồi, để ông suy nghĩ lại một chút đã." Ông cụ nhà họ Vương thở dài, thật ra ông ta rất phiền muộn, ông ta không ngờ hai đứa cháu này của mình lại không có tiền đồ thế, khiến mọi việc dây dưa lâu như vậy.
Vừa đi vào, cậu cả nhà họ Vương đã nghe được đối thoại bên trong, anh ta vừa cảm thấy tức giận vừa thất vọng, anh ta không ngờ hai người anh em của mình lại nói xấu sau lưng mình như vậy.
Anh ta tự khoe là bình thường không chọc tới đối phương, nhưng mà hai người em này lại nói xấu mình thậm tệ như thế.
Quan trọng nhất là, ông nội lại thật sự tin tưởng bọn họ.
Mới đầu, Lý Phàm không hiểu tại sao ông cụ nhà họ Vương lại làm như vậy, nhưng hiện tại, xem như anh đã hiểu được một chút, thì ra là có người giở trò ở sau lưng.
Lý Phàm ho khan một tiếng, lập tức hấp dẫn ánh mắt đám người ông cụ nhà họ Vương.
Ông cụ nhà họ Vương quay người lại thì nhìn thấy Lý Phàm, ông ta tưởng Lý Phàm đã sớm đi rồi, nào ngờ anh lại quay lại, vẻ mặt lạnh lùng lập tức xuất hiện nụ cười lấy lòng, nói: "Ồ, cậu Lý, cậu lại tới rồi, lần này cậu cần gì, tôi có thể giúp không?"
Nhìn thấy dáng vẻ này của ông nội, cậu hai và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604695/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.