Ngũ Long Vương bắt đầu điên cuồng tấn công những người đó mà những người đó cũng không phải là đối thủ của Ngũ Long Vương, hết kẻ này đến kẻ khác bị đánh gục.
Lúc này Ngũ Long Vương cũng tìm được đám người Cố Hoạ Y, lúc nhìn thấy họ, mắt ông ta sáng rực vì kinh ngạc.
Có thể nói đám người Cố Hoa Y đã nằm trong lòng bàn tay của ông ta rồi, Ngũ Long Vương cười khẩy nói: "Các người không thoát được lòng bàn tay của tôi đâu.”
Sắc mặt của đám người Cổ Hoa Y đều rất khó coi khi nhìn thấy Ngũ Long Vương, họ không ngờ mình lại bị đối phương tìm ra.
Ngũ Long Vương nói với người của mình: "Đưa người đi cho tôi."
Lúc này, trợ lý bên cạnh Ngũ Long Vương lên tiếng: "Ông chủ, ba người này đều là những người đẹp tuyệt sắc, cứ buông tha như vậy thì tiếc quá”
Ngũ Long Vương lúc này mới chú ý tới đám người Cổ Hoạ Y, lúc nhìn họ mắt ông ta sáng rỡ, ba người này đúng là người đẹp cực phẩm mà.
Ông ta xoa xoa tay, trong lòng không khỏi rung động, dù gì cũng là người đẹp nếu không rung động là giả. Dù sao Đại Long Vương và Long Hậu cũng không gấp, cho dù có về muộn một chút cũng không phải chuyện gì to tát.
"Các người mau ra ngoài đi."
Ngũ Long Vương liếm liếm khóe miệng, bắt đầu động tay động chân với đám người Cố Hoạ Y.
Nếu đánh tay đôi thì Trúc Hoa Nguyệt nhất định không phải là đối thủ của Ngũ Long Vương, vì cô ta hoàn toàn không biết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604629/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.