🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thật ra trong lòng ông ta đang ước gì ông cụ Cố mau chết đi, như vậy ông ta sẽ nắm quyền lực to lớn trong nhà họ Cố, Cố Thiệu Phong cũng bắt đầu biểu diễn, cả hành lang đều là tiếng khóc, à không, là tiếng la hét của hai người.
Vì trên mặt Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong đều không có một giọt nước mắt.

Bác sĩ mặc áo blouse trắng tức giận nói: “Tôi đang đi vào cứu người mà ông cản tôi làm gì?”
Sắc mặt Cố Thiệu Dũng vô cùng lúng túng, lúc này mới buông chân đối phương ra, gượng cười nói: “Thật ngại quá, ông mau vào trong đi.”
Lúc Lý Phàm và Cố Họa Y tới, Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong đều trầm mặt, vì trong nhà họ Cố, người có địa vị uy hiếp bọn họ nhất chỉ có anh và cô.
Bọn họ cực kỳ lo lắng chuyện này sẽ bị Lý Phàm và Cố Họa Y phá hỏng, nên lúc nhìn thấy hai người, trong lòng bọn họ đều vô cùng khó chịu.
“Ông nội sao rồi ạ?” Cố Họa Y hỏi.
Đúng lúc này, Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong cười khẩy nói: “Cô còn không biết xấu hổ chạy tới đây, ông nội vì cô mới tức giận nhập viện đấy.”
Cố Họa Y tự dưng bị oan như vậy, ngoài việc khó hiểu, thì cô càng tức giận, đã đến nước này rồi, mà hai người bác này vẫn muốn gây sự với cô.
“Đúng vậy, đều tại cô đó, nếu không vì cô, thì ông nội tôi sẽ không bị bệnh nặng.”
“Huyết áp ông cụ vốn đã cao, nếu không phải mấy năm nay hai người luôn chọc tức ông cụ, thì ông cụ sẽ không phát bệnh nhanh như thế.”
“Nếu ông cụ chết thì hai người có trách nhiệm lớn nhất.”
“…”
Mấy thế hệ trẻ nhà họ Cố lên tiếng đều bị Cố Thiệu Dũng mua chuộc, nên mới dựa theo kịch bản của ông ta giá họa cho Cố Họa Y.
Cố Họa Y nghe mấy người này nói vậy thì sắc mặt trở nên trắng bệch, đúng lúc này, Cố Bội Sam không thể nhìn tiếp được nữa, cô bắt đầu phản bác lại: “Mấy người nói vậy có hơi quá đáng đấy, ông nội bỗng tăng huyết áp là tình huống nhất thời, hơn nữa, là do bác cả và bác hai tới tìm ông nội, nên ông nội mới phát bệnh.”
Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong đều sửng sốt, bọn họ đều không ngờ Cố Bội Sam lại đứng ra nói đỡ cho Cố Họa Y, hơn nữa còn cố ý nhắc đến họ.
Bọn họ nhất thời lộ ra vẻ mặt có tật giật mình, hù dọa Cố Bội Sam: “Bội Sam, cháu đừng nói bậy bạ, chuyện này không liên quan đến hai bác.”
Cố Bội Sam cười khẩy: “Sao có thể không liên quan chứ, phải nói là rất liên quan mới đúng.”
Nhất thời, không ít họ hàng nhà họ Cố trung lập cũng nghe ra trong đó có vấn đề, vô thức nhìn về phía Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong, rồi chất vấn: “Rốt cuộc hai ông đã nói gì mới chọc ông nội tức giận như vậy?”
Cố Thiệu Dũng nhíu mày nói: “Trước giờ ông cụ chưa từng nổi giận với tôi, nên chuyện này hoàn toàn không thể nào.”
Họ hàng nhà họ Cố ngẫm nghĩ kỹ lưỡng, Cố Thiệu Dũng nói rất có lý, dù gì đây cũng là sự thật, bọn họ cho rằng có lẽ là do trùng hợp, nên không tiếp tục chất vấn ông ta và Cố Thiệu Phong nữa.
Cố Thiệu Dũng thầm thở phào nhẹ nhõm, ông không ngờ Cố Bội Sam lại đứng về phía người ngoài, Cố Bội Sam hoàn toàn phớt lờ ông ta, cô đã nghĩ xong rồi, cô phải đứng cùng chiến tuyến với chị Họa Y.
Cố Thiệu Dũng tiếp tục chế giễu: “Nhưng dù gì ông cụ phát bệnh cũng là do Cố Họa Y và Lý Phàm chọc tức, rồi tích tụ thành bệnh.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.