🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Anh từng bị ngăn cản ở tập đoàn Họa Vân Y, mà hai bảo vệ này là người thường xuyên chặn đường anh, sau đó đánh đấm lại thành người quen, nên lúc bọn họ nhìn thấy Lý Phàm, dù anh muốn đi đâu cũng sẽ thả anh đi ngay.

Lý Phàm thấy bộ dạng thất thần của hai người này thì trong lòng rất nghi ngờ, nhưng nhất thời không nghĩ ra rốt cuộc chỗ nào xảy ra vấn đề.
Anh thấy ánh mắt của Vương và Trịnh như không quen biết anh, hơn nữa nó không hề có sức sống, ngược lại còn ngây dại vô hồn.
Không chỉ Lý Phàm bị ngăn cản, ngay cả nhân viên trong tập đoàn Họa Vân Y cũng bị chặn trước cửa.
Vương và Trịnh đồng thanh nói: “Bên trong đang làm việc, không ai được phép tiến vào.”
Lý Phàm trầm mặt, anh đã nhìn ra Vương và Trịnh có vấn đề, nhất thời nghĩ đến người đàn ông che mặt đó, nói không chừng đây là trò quỷ của tên đó.
Lý Phàm vô thức xông vào trong, nói không chừng người đàn ông che mặt đó đang bày trò gì đấy.
Vương và Trịnh định ngăn cản thì bị Lý Phàm đánh một phát, lúc này hai người mới khôi phục lại vẻ mặt ban đầu, đang định nổi nóng thì thấy là Lý Phàm nên tươi cười ngay.
“Anh Lý, anh đánh tụi em làm gì?” Vương và Trịnh xoa tay, cười nịnh bợ.
Lý Phàm lạnh nhạt hỏi: “Cả hai cậu đều không nhớ chuyện lúc nãy à?”
Vương mặt mày ảm đạm nói: “Chết tiệt, em bị trúng chiêu rồi, người đàn ông che mặt đó rất kỳ lạ, tự dưng lấy ra một bình xịt, anh ta nói gì chúng em cũng phải nghe theo.”
Lý Phàm rất ngạc nhiên, không ngờ thứ này lại có trong thực tế, anh tưởng nó chỉ xuất hiện trong phim ảnh, cũng may tác dụng của nó không lớn lắm, bị đánh một phát đã có thể giải trừ.
Lý Phàm lạnh nhạt nói: “Vậy thì đúng rồi, tôi đánh là để thức tỉnh các cậu đấy.”
Vương và Trịnh nghe vậy mới hết nghi ngờ, còn rối rít cảm ơn Lý Phàm: “Anh Lý, thật sự cảm ơn anh, nếu không có anh, chúng tôi đã phạm phải sai lầm lớn rồi.”
Lý Phàm không khỏi đỏ mặt, dù anh mặt dày đến đâu, thì ít nhiều gì cũng thấy xấu hổ, lúc này anh mới nhớ ra chuyện chính, nên không có tâm trạng nói nhảm với hai người này.
Sau khi anh đi vào thì tới thẳng quầy lễ tân, nhân viên lễ tân quen Lý Phàm nên khẽ cười hỏi: “Chào anh, anh cần tôi giúp gì ư?”
“Cô có nhìn thấy người đàn ông che mặt đó đi về phía nào không?” Lý Phàm tò mò hỏi.
Nhân viên lễ tân chỉ về phía nhà vệ sinh nói: “Anh ta vào nhà vệ sinh rồi.”
Lý Phàm nhìn đồng hồ, đã qua 20 phút rồi, dù đi đại tiện cũng ngồi đến tê cả chân, vậy mà người đàn ông che mặt đó vẫn chưa ra ngoài.
Lý Phàm vừa vào nhà vệ sinh đã kiểm tra từng phòng, lúc đến phòng vệ sinh cuối cùng, đúng lúc người đàn ông che mặt đó cũng đi ra.
Vừa đối mặt hai người đã cảm nhận sát khí trong mắt đối phương, không khí nhất thời chìm vào yên tĩnh, Lý Phàm vội nhìn vào trong.
Người đàn ông che mặt vô thức dùng người chắn lại, như không muốn cho đối phương nhìn thấy, Lý Phàm cười nói: “Anh đừng giấu nữa, tôi đã nhìn thấu mánh khóe của anh rồi.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.