Cậu Trần có khả năng trả toàn bộ, nhưng anh ta phải nói với cha mình về vấn đề này và khả năng cao là cha anh ta sẽ không đồng ý yêu cầu đó.
Hơn nữa nếu trả hết số nợ thì chẳng khác nào rút sạch tài sản của anh ta, tuy rằng thích Hà Băng, nhưng anh ta không muốn mạo hiểm như vậy vì Hà Băng, cho nên anh ta đã trả lời một cách tế nhị.
Người phụ nữ đứng tuổi xinh đẹp nghe xong lập tức thất vọng, không khỏi nói: “Cậu Trần, cậu hãy giúp đi mà, câu không thể ngó lơ được, nếu cậu không giúp thì không ai có thể giúp được.”
Đối với chuyện này, người phụ nữ đứng tuổi xinh đẹp vẫn có chừng mực nhưng bà vẫn mong là cậu Trần có thể ra tay kịp lúc, đó là cách tốt nhất, vì nếu đối phương ra tay thì bà sẽ thật sự cùng đường mạt lộ.
Cậu Trần vẫn dửng dưng nói: “Tôi nói rồi, tôi sẽ không giúp mấy chuyện dạng này đâu, bác đừng thuyết phục nữa.”
Người phụ nữ đứng tuổi xinh đẹp giật mình trước sự gắt gỏng của cậu Trần, dù gì trước giờ cậu Trần luôn tỏ vẻ lịch sự nên sự biến hoá đột ngột này hiển nhiên là khiến bà ta không thoải mái trong lòng.
Hà Băng thản nhiên nói: “Mẹ, mẹ đừng cầu xin anh ta nữa, bọn họ không dám làm gì chúng ta đâu, cho dù muốn đòi nợ cũng phải đưa ra tòa mới được.”
Người đàn ông mặt thẹo cũng chú ý tới Hà Băng, trước câu nói hợp lý của Hà Băng, người đàn ông mặt thẹo như thể đang nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604436/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.