“Không được, một thằng như nó có chết cũng đáng, nó là cái đồ ăn cháo đá bát, có cứu nó bao nhiêu lần đi nữa nó cũng sẽ không biết ơn bà đâu!” Người đàn ông trung niên gằn giọng nói.
Ông ta biết cho dù có trả tiền đi nữa thì cũng chỉ giúp được nhất thời chứ không phải lâu dài, ông ta đã không còn chút hy vọng nào đối với đứa con này và tỏ ý là ông ta bó tay rồi.
Người đàn ông mặt thẹo thấy em trai Hà Băng không nói tiếng nào, thêm vào đó là thái độ của đám người đàn ông trung niên nên lập tức hiểu được và chế nhạo em trai Hà Băng: “Hoá ra là cậu không có tiền, cậu cũng biết không có tiền sẽ có kết cục như thế nào rồi nhỉ?”
Em trai Hà Băng lập tức rùng mình, giật mình một cái, vội vàng nói với người đàn ông mặt thẹo: “Anh ơi, anh hãy thư thư cho em vài ngày nhé.”
“Không được, hôm nay là kỳ hạn cuối cùng rồi, diêm vương bảo cậu chết canh ba, ai dám cho cậu sống đến canh năm hả?”
Người đàn ông mặt thẹo mặt vô cảm, giọng điệu rất lạnh lùng, không cho em trai Hà Băng bất cứ cơ hội nào.
Em trai của Hà Băng nghe vậy liền run rẩy cầu xin: “Anh ơi là anh, em hiểu quy tắc nhưng anh có chặt đi một tay của em cũng vô dụng thôi.”
“Ai nói là tôi muốn chặt tay của cậu hả, 30 tỷ mua một mạng của cậu là quá đủ rồi.” Gã mặt sẹo cười xấu xa, đám côn đồ phía sau cũng biết phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604435/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.