🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Không được, một thằng như nó có chết cũng đáng, nó là cái đồ ăn cháo đá bát, có cứu nó bao nhiêu lần đi nữa nó cũng sẽ không biết ơn bà đâu!” Người đàn ông trung niên gằn giọng nói.

Ông ta biết cho dù có trả tiền đi nữa thì cũng chỉ giúp được nhất thời chứ không phải lâu dài, ông ta đã không còn chút hy vọng nào đối với đứa con này và tỏ ý là ông ta bó tay rồi.
Người đàn ông mặt thẹo thấy em trai Hà Băng không nói tiếng nào, thêm vào đó là thái độ của đám người đàn ông trung niên nên lập tức hiểu được và chế nhạo em trai Hà Băng: “Hoá ra là cậu không có tiền, cậu cũng biết không có tiền sẽ có kết cục như thế nào rồi nhỉ?”
Em trai Hà Băng lập tức rùng mình, giật mình một cái, vội vàng nói với người đàn ông mặt thẹo: “Anh ơi, anh hãy thư thư cho em vài ngày nhé.”
“Không được, hôm nay là kỳ hạn cuối cùng rồi, diêm vương bảo cậu chết canh ba, ai dám cho cậu sống đến canh năm hả?”
Người đàn ông mặt thẹo mặt vô cảm, giọng điệu rất lạnh lùng, không cho em trai Hà Băng bất cứ cơ hội nào.
Em trai của Hà Băng nghe vậy liền run rẩy cầu xin: “Anh ơi là anh, em hiểu quy tắc nhưng anh có chặt đi một tay của em cũng vô dụng thôi.”
“Ai nói là tôi muốn chặt tay của cậu hả, 30 tỷ mua một mạng của cậu là quá đủ rồi.” Gã mặt sẹo cười xấu xa, đám côn đồ phía sau cũng biết phải làm gì nên bắt đầu chậm rãi tiếp cận em trai Hà Băng.
Đám côn đồ trước tiên đánh em trai của Hà Băng một trận, cuối cùng người đàn ông trung niên cũng không đành lòng, nhíu mày nói: “Các người hãy dừng tay đi, hiện tại tôi trả trước 9 tỷ được không?”
Không phải ông ta tiếc tiền mà là hiện tại ông ta chỉ có sẵn 9 tỷ mà thôi, ông ta chỉ muốn kéo dài thời gian cho đối phương, dù gì thì ông ta cũng là ba, không thể nhân tâm đứng nhìn chuyện xảy ra như vậy.
“9 tỷ? Còn chưa đủ số lẻ nữa.” Người đàn ông mặt thẹo bĩu môi, rồi phất tay nói: “Đánh tiếp đi.”
“Ba, cứu con.” Em trai Hà Băng không ngừng kêu rên.
Người đàn ông mặt thẹo đột nhiên chú ý đến Hà Băng, anh ta cười nhếch mép: “Các người chắc là người nhà của cậu ta, đã vậy thì các người phải có trách nhiệm trả nợ cho cậu ta.”
Chủ yếu là anh ta để ý đến nhan sắc của Hà Băng nên lúc này mới muốn nhân cơ hội để lợi dụng.
Người đàn ông trung niên đứng chắn cho vợ và Hà Băng theo bản năng, cậu Trần thấy vậy cũng sững sờ, anh ta cũng bất giác lui về sau.
“Tôi chỉ là người qua đường mà thôi, không phải người nhà của họ, tôi đi trước đây.” Cậu Trần gượng cười, chuẩn bị rời đi.
Người đàn ông mặt thẹo thản nhiên nói: “Tạm thời anh chưa đi được đâu, đợi tôi xử lý xong chuyện ở đây đã rồi đi, lỡ anh lén đi báo cảnh sát thì sao?’ Người phụ nữ đứng tuổi xinh đẹp đột nhiên nghĩ ra gì đó liền cầu xin cậu Trần: “Cậu Trần, giúp chúng tôi đi, cậu hãy giúp chúng tôi 21 tỷ, tôi nhất định sẽ gả con gái cho cậu.”
Hà Băng hơi nhíu mày, cô rất bất mãn với lời lẽ của mẹ mình, này rõ ràng là hành động bán đứng con gái.
Cậu Trần gượng cười nói: “Tôi thật sự rất muốn giúp nhưng tôi chỉ có thể đưa ra 15 tỷ.
Thật lòng mà nói thì anh ta không muốn mạo hiểm vì chuyện này.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.