🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trong lòng bà ta vẫn cảm thấy vô cùng chán ghét và phản cảm với Lý Phàm, bà ta cho rằng Lý Phàm không đủ tư cách làm bạn của con gái bà ta.

Khi Lý Phàm ngồi trên ghế sô pha thì người phụ nữ trung niên xinh đẹp kéo Hà Băng đến một căn phòng khác, cau mày nói: “Con dẫn cậu ta đến nhà chúng ta làm gì, thấy cậu ta cũng chỉ là người bình thường, con phải biết nhìn người chứ, con không thể qua lại với người như vậy được.”
“Mẹ, sao mẹ có thể nghĩ như vậy được, thành kiến của mẹ quá lớn rồi.” Hà Băng nghe thấy câu này thì vô thức phản bác lại, cô ta không chỉ phản bác vì Lý Phàm mà còn đại biểu cho suy nghĩ của cô ta.
Hơn nữa cô ta cũng biết Lý Phàm không phải người thường, tiềm lực của đối phương rất lớn, đến bây giờ cô ta cũng không biết lai lịch thật sự của Lý Phàm.
Người phụ nữ trung niên vẫn không buông tha suy nghĩ của mình, bà ta nói: “Thôi quên đi, lát nữa ăn cơm xong rồi bảo cậu ta đi đi. Hôm nay là sinh nhật mẹ, cậu ta không mang theo quà gì, coi như con có kết giao bạn bè thì cũng cần kết giao với một người bạn đàng hoàng chứ.”
“Mẹ, chẳng lẽ vì anh ấy không mang quà đến nên mẹ mới đuổi anh ấy hả?” Hà Băng không nhịn được hỏi, cô ta cảm thấy cách nghĩ của mẹ mình hơi cực đoan, dù sao Lý Phàm cũng là lần đầu tiên đến đây, mang quà đến cũng không hay lắm.
Người phụ nữ trung niên không nói nhưng ánh mắt của bà ta lại nói ra hết tất cả.
Hà Băng nghe vậy thì đỡ trán, cô ta cũng cạn lời, cô ta nghĩ đến Lý Phàm vẫn đang ngồi trên sô pha, để anh ngồi một mình cũng không hay lắm.
Khi người phụ nữ trung niên thấy con gái không nghe lời mình thì bà ta đột nhiên nổi giận.
“Ăn trái cây trước đi.” Hà Băng mỉm cười đặt đĩa hoa quả lên bàn.
Thật ra vừa nãy Lý Phàm đã nghe hết cuộc nói chuyện giữa người phụ nữ trung niên và Hà Băng, nhưng lúc này anh lại làm như không phát hiện ra, anh không khách khí cầm một quả táo lên gặm.
Cùng lúc đó, cửa lại bị gõ lần nữa, sau đó người đàn ông trung niên đi vào, khi Lý Phàm nhìn thấy người đàn ông trung niên kia thì trong lòng lập tức hiểu ra, nếu anh đoán không sai thì người này chính là ba của Hà Băng.
Anh đã từng nghe Hà Băng nói ba của cô ta cũng là người của cục cảnh sát Hán Thành, hơn nữa thân phận cũng rất cao, chỉ đứng sau đội trưởng Chương.
“Ba, ba về rồi.” Hà Băng vui mừng nói.
Người đàn ông trung niên gật đầu nói: “Ừm, hôm này là sinh nhật của mẹ con, ba không về mới lạ ấy, à mà này, cậu ta là ai thế?”
Lúc này ông ta mới chú ý đến Lý Phàm, mặc dù Lý Phàm ăn mặc không ra gì nhưng có thể nhìn ra thân phận của Lý Phàm không đơn giản.
Lý Phàm cười nói: “Chào chú, cháu là đồng nghiệp của đội trưởng Hà.”
Anh biết mình nói thẳng là bạn bè thì chắc chắn không được nên chỉ có thể nói là đồng nghiệp.
Sau khi người đàn ông trung niên nghe xong, ông ta dụi dụi mắt kỳ quái nhìn Lý Phàm, ông ta còn tưởng đối phương có thân phận không tầm thường, ai biết rằng anh lại là cấp dưới của con gái mình.
Trong lòng ông ta có chút khinh thường, cũng không để trong lòng nữa, ông ta gật đầu qua loa, sau đó coi như không thấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.