🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi Hà Băng nghe thấy lời này, cô ta quan sát Lý Phàm, sau đó đột nhiên bật cười.
Lý Phàm ngẩng đầu, vẻ mặt đầy hoang

mang, anh hoàn toàn không hiểu ý của Hà Băng
Hà Băng cười: "Bình thường anh mạnh
mẽ quyết đoán, không ngờ lại là người hay suy nghĩ như vậy.”
Lý Phàm trợn mắt nói: "Tôi không phải mấy kẻ lưu manh.”
"Yên tâm đi, không ảnh hưởng gì đâu, chúng ta là bạn bè trong sáng." Hà Băng tiếp tục nói: "Nếu ba mẹ tôi biết những sự tích của anh thì bọn họ chắc chắn sẽ rất thích anh đấy.”
Lý Phàm nghe thế nào cũng cảm thấy có gì đó không đúng, sao giống như đi gặp người lớn trong nhà vậy, sau khi nhìn thây Hà Băng mỉm cười ngây ngô thì anh cũng không trêu chọc đối phương nữa.
Lý Phàm vốn dĩ muốn từ chối, nhưng Hà
Băng cử mời liên tục khiên Lý Phàm khó lòng từ chối, cuối cùng chỉ có thể đồng ý,
sau khi anh đồng ý, Lý Phàm đến nhà Hà Băng.
Khi Lý Phàm nhìn thấy Hà Băng sống trong một khu dân cư thì anh có hơi ngạc nhiên, anh tưởng gia đình của Hà Băng sẽ sống trong ở biệt thự, ai biết được nơi Hà Băng đang sống lại là một khu dân cư bình thường.
Không phải Lý Phàm có ý coi thường Hà Băng, mà là anh cảm thấy Hà Băng phải sống trong một tiểu khu cao cấp mới đúng.
Hà Băng nói: “Tôi và ba mẹ không có nhu cầu cao về nhà ở, chỉ cần có thể sống là được, không chú trọng quá nhiều.”
Lý Phàm trả lời: “Thật ra, gia đình các người sống trong tiểu khu cao cấp cũng không có gì quá đáng.”
“Chủ yếu là do ba tôi thôi, ông ấy làm việc trong cơ quan cấp cao của Hán Thành nhưng làm việc rất liêm chính cho nên rất tiết kiệm.” Hà Băng vuốt tay.
Lý Phàm thở dài, lúc này mới hiểu ra, xem ra gia đình này không quá mưu cầu danh lợi, anh rất khâm phục, chí ít trên đời này không có bao nhiêu người làm được điều này.
Sau khi hai người gõ cửa, người mở cửa là một người phụ nữ trung niên xinh đẹp, tuy rằng đã lớn tuổi nhưng xét trên đường nét thì có thể thấy lúc còn trẻ đối phương chắc hẳn là một người phụ nữ xinh đẹp.
Lý Phàm thấy vậy thì lập tức biết người phụ nữ trung niên này chắc chắn là mẹ của Hà Băng, nhìn thế nào cũng thấy từ một khuôn đúc ra vậy.
Theo phép lịch sự, Lý Phàm mỉm cười nói: “Cháu chào dì.”
“Chào cháu.” Người phụ nữ trung niên xinh đẹp quan sát Lý Phàm, vẻ mặt không nóng không lạnh gật đầu, trong mắt lóe lên vẻ khinh thường.
Lý Phàm cũng nhận ra điều đó, anh cười khổ, không ngờ người phụ nữ trung niên này lại coi thường mình, nhưng mà anh cũng quen với những chuyện như vậy rồi.
“Mẹ, anh ấy là bạn của con, hôm nay anh ấy đã giúp con rất nhiều, con muốn mời anh ấy đến nhà mình nếm thử món thịt kho mẹ làm.” Hà Băng cũng nhận ra có gì đó không ổn, cô ta kéo tay người phụ nữ trung niên, ánh mắt đầy cầu khẩn.
Cô ta ít nhiều cũng biết tính cách của mẹ mình, cô ta thực sự sợ mẹ mình sẽ đuổi Lý Phàm đi, lỡ như Lý Phàm bị đuổi đi thật thì không những đối phương thấy mất mặt mà cô cũng mất mặt.
Cho nên cô ta rất rõ mức độ nghiêm trọng trong đó, cô ta lo lắng kết quả như vậy nên cô ta vô thức nhìn mẹ mình, hy vọng đối phương sẽ không làm ra những hành động quá đáng.
Sau khi người phụ nữ trung niên xinh đẹp nhìn thấy ánh mắt của con gái thì cuối cùng cũng không nói nên lời, bà ta bắt đắc dĩ đành để Lý Phàm vào nhà, nếu không cho Lý Phàm vào thì cũng không hay lắm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.