Sau khi Bưu nghe nói như vậy, lúc này mới thở một hơi nhẹ nhõm, vẫn may là anh Lý không có việc gì, nếu không thì ai cũng không thể thoát khỏi trách nhiệm.
Những nhân viên bảo vệ nuốt một ngụm nước bọt, ai nấy cũng may mắn là mình đã không làm Lý Phàm bị thương, nếu không thì cái mạng nhỏ của bọn họ đều phải tiêu đời theo. Nghĩ đến đây, bọn họ hoảng sợ biết bao nhiêu.
Bưu đột ngột nghiêng đầu sang chỗ khác, lạnh lùng nhìn người đàn ông mặc đồ tây. Người đàn ông mặc đồ tây cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm của anh Bưu, anh ta hít một hơi thật sâu, trên trán rịn ra mồ hôi lạnh.
“Anh Bưu, anh đừng có tức giận mà, tôi có mắt không biết thái sơn, tôi không biết đó là bạn của anh, nếu như tôi biết, có cho tôi mười cái lá gan tôi cũng sẽ không dám làm ra chuyện như vậy đâu” Người đàn ông mặc đồ tây lập tức quỳ xuống cầu xin Bưu tha thứ.
Anh ta biết sự lợi hại của Bưu, đối phương là cánh tay đắc lực của ngài Thiên, nếu như Bưu ra mặt cho Lý Phàm, chỉ cần nói một câu, anh ta đã không còn trên đời nữa.
. Nếu như vậy thì chắc chắn ba của anh ta sẽ rất tức giận, trái lại sẽ giận chó đánh mèo lên anh ta, thế thì anh ta không thể lăn lộn ngoài đời nữa rồi, hậu quả như vậy, anh ta không dám tưởng tượng tới.
Bưu nhìn thấy đối phương quỳ xuống nhanh như thế, cho rằng đối phương rất thức thời, hai lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604378/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.