Ngược lại Bưu không vui liếc nhìn, rất thẳng thắn nói: “Lần nào tôi đến mà không được miễn phí? Hơn nữa tôi xem duyên phận, không cần anh chọn cho tôi.” Vẻ mặt của người đàn ông mặc đồ tây vô cùng ngượng ngùng, những điều tốt nên nghĩ đến đều đã bị ba của anh ta hứa với người ta rồi, anh ta đột nhiên không biết nên nói gì.
“Ở đây xảy ra chuyện gì thế?” Bưu rất hiếu kỳ với sự náo nhiệt, hỏi.
Người đàn ông mặc đồ tây mới tự hào cười nói: “Có một tên tiểu tử chặn đường tôi, còn không xin lỗi tôi, ở đằng kia, tôi kêu người của tôi dạy dỗ anh ta một trận, có lẽ lúc này tên tiểu tử kia có lẽ bị đánh đến mức sống dở chết dở rồi”
Bưu rất xem thường người đàn ông mặc đồ tây, mặc dù anh ta cũng xem là người có thân phận, có máu mặt, nhưng anh ta vẫn luôn kiêm tốn, sẽ không dễ dàng xảy ra xung đột. Mà suy nghĩ của tối phương quá không chín chắn, cả ngày ngông cuồng, ngang ngược, cứng quá rất dễ bị đứt gãy, Bưu lắc đầu, dù sao người xấu tự có người xấu giày vò.
Lúc anh ta định quay người đi vào, anh ta nhìn thấy bóng người bị đám người vây quanh rất quen thuộc, dường như đã gặp ở đâu rồi.
Người đàn ông mặc đồ tây bắt đầu mong đợi, vừa nghĩ đến Lý Phàm bị đánh thảm như vậy, cả người anh ta đừng nhắc đến có bao nhiêu vui sướng, nhưng chuyện xảy ra tiếp theo khiến anh ta hoàn toàn kinh ngạc.
Nếu như không phải tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604377/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.