"Cậu Lý, cậu không sao chứ" Hầu Đức Dương thấy Lý Phàm không trả lời lại quan tâm hỏi lại lần nữa. Lý Phàm cười nói: "Không sao, chuyện đều đã kết thúc"
Hầu Đức Dương lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cũng may Thiếu chủ Long Môn không sao, nếu không ông ta nhất định phải chết, ông thấy Hàn Tử Du cũng ở đây, chân mày không kìm được nhíu một cái. Ông nghe cháu gái nhắc tới Hàn Tử Du, đối phương luôn tới trêu đùa cháu gái mình, cho nên ông không có ấn tượng gì tốt với Hàn Tử Du. Hàn Tử Du thấy Hầu Đức Dương khách khí với Lý Phàm như vậy, anh ta không kìm được ngây ngẩn, đây là tình huống gì, thằng này biết Hầu Đức Dương sao? Sao lại khách sáo với một người bình thường như thế.
"Thầy Hầu, thầy quen nó à?" Hàn Tử Du tò mò hỏi một chút, dẫu sao tiếng tăm y học của Hầu Đức Dương ở Hán Thành có thể nói là tiếng tăm lừng lẫy.
Lỡ Lý Phàm và Hầu Đức Dương là người thân, như vậy cũng không dễ xử lý, anh ta chủ yếu là muốn biết rõ Lý Phàm rốt cuộc có quan hệ thế nào với Hầu Đức Dương.
Nếu như chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, thì anh ta không cần để tâm.
Hầu Đức Dương vốn là muốn nói đến thân phận Lý Phàm là thiếu chủ Long Môn, ông lại nghe được tiếng họ ám thị của Lý Phàm, ông hiểu ngay, ông lại quên mất Lý Phàm không muốn lộ thân phận.
Sau đó ông chỉ gật đầu một cái, Hàn Tử Du tưởng Hầu Đức Dương và Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604338/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.