Anh ta dường như đã nhìn thấy cảnh tượng Lý Phàm bị đàn em của mình đánh chết, nghĩ đến đây trong lòng không khỏi vui mừng.
Cho dù bọn họ có ra tay đánh đấm như thế nào cũng không đọc được Lý Phàm, bởi vì đối thủ quá nhanh nhẹn uyển chuyển, ra tay cố gắng hết sức cũng toàn đánh hụt mà thôi.
Anh cũng chẳng đùa giỡn với đám người này, vẻ mặt bắt đầu trở nên nghiêm túc. Khi bọn họ nhìn thấy vẻ mặt của anh thay đổi, tất cả đều nuốt nước bọt và cảm thấy có gì đó không ổn.
Đúng lúc này, Lý Phàm đột nhiên bắt đầu ra tay, mỗi lần di chuyển đều để lại bóng dáng, khiến người ta gần như không thể chắc chắn được rằng rốt cuộc anh đang ở đâu.
Một cảnh tượng nực cười đã xuất hiện, những tên đàn em kia liên tục khua tay múa chân, như thể đang đấu trí đấu dũng với không khí vậy, chẳng mấy chốc mà bọn họ đều bị vấp ngã, có người thảm hơn răng cửa bị gãy
văng ra ngoài. Bọn họ đưa mắt nhìn nhau và lộ ra vẻ kinh hoàng, tốc độ di chuyển của con người có thể nhanh đến như vậy sao? Họ vô thức vừa chạy vừa hét: “Ma đấy, mau chạy thôi”
Lý Phàm cười khổ trong lòng, lẽ nào anh thật sự đáng sợ đến thể ư?
Hàn Tử Du nhìn đến ngây người ra, anh ta vẫn muốn nhìn thấy cảnh Lý Phàm bị đánh đến chết đi sống lại, ai mà ngờ rằng hiện thực khác xa với những gì mình tưởng tượng.
Hàn Tử Du bắt đầu luống cuống, Lý Phàm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604337/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.