Trong lòng mọi người đều thắc mắc, Khang Văn Hân từ khi nào có thêm một sự phụ rồi, hơn nữa còn là kẻ ở rể nhà họ Cố. Điều này đúng là có hơi khó tin.
Cậu Vương nghe vậy, hít sâu một hơi, trợn mắt há hốc mồm nhìn Khang Văn Hân, cho là đối phương đang nói đùa. Anh ta xoa tay nói: "Cậu Khang, anh đừng đùa tôi, tên phế vật này sao có thể là sư phụ của anh được chứ?"
"Có liên quan gì tới anh à?" Khang Văn Hân lạnh lùng liếc một cái, nói: "Nếu như anh dám nói xấu sư phụ tôi nửa câu, tôi sẽ đuổi anh ra ngoài ngay!"
Khóe miệng cậu Vương có hơi run rẩy, điều làm cho anh ta giật mình là Khang Văn Hân có thể vì một tên vô dụng mà đuổi mình ra ngoài? Anh ta không khỏi nhớ lại Ngô Phồn ban nãy cũng bị đuổi ra.
Chẳng lẽ không phải do Khang Văn Hân thấy ngứa mắt nên mới đuổi Ngô Phồn đi à? Dần dà, anh ta hiểu được nguyên nhân Ngô Phồn bị đuổi đi.
"Cậu Khang, anh xem anh nói gì vậy chứ, việc này anh nên nói sớm mới phải" Thái độ của cậu Vương lập tức thay đổi một trăm tám chục độ, anh ta vội vàng đưa tay ra với Lý Phàm: "Anh Lý, vừa rồi thật xin lỗi, anh tuyệt đối đừng để trong lòng"
Anh ta biết tiến biết lùi, Khang Văn Hân nhận Lý Phàm là sự phụ thì cho dù có nguyên nhân gì anh ta cũng phải khách sáo với Lý Phàm một chút, nếu không thì anh ta sẽ bị đuổi ra ngoài ngay.
Dù sao nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604266/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.