Cậu Vương thấy Lý Phàm ra có mười mấy điểm thì lập tức cười tươi như hoa. Anh ta còn tưởng Lý Phàm rất lợi hại chứ, ai ngờ cũng bình thường thôi.
Anh ta rất tự tin với bản lĩnh ăn gian của mình. Chơi ăn gian như vậy thì sẽ không có ai phát hiện ra được. Lý Phàm thấy dáng vẻ đắc ý của cậu Vương thì nhếch miệng đầy vẻ thần bí. "Xem ra vận may của anh đã dùng hết rồi." Cậu Vương kiêu ngạo nói.
Lý Phàm cũng ra vẻ bất đắc dĩ, nói: "Hết cách rồi, đâu phải ngày nào cũng có may mắn chứ" Cậu Vương lập tức bị kỹ năng diễn xuất của Lý Phàm lừa gạt, anh ta ngửa mặt lên trời cười phá lên. Trần Hiểu Đồng cố gắng bảo vệ, nói: "Anh Lý Phàm sẽ không thua đầu, nói không chừng là do anh ấy nhường anh mà thôi" Trán Lý Phàm nổi vạch đen, cô nhóc này đoán chuẩn quá.
Vừa rồi Khang Văn Hân lo muốn chết, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ lạnh nhạt, tự nhiên của sự phụ thì lập tức thả lỏng. Dựa vào tính tình của sư phụ, nếu thật sự rơi vào cảnh nguy nan chắc chắn sẽ không bình tĩnh như vậy.
Anh ta kết luận rằng chắc chắn sư phụ có giữ lại quần át chủ bài, cho nên không khỏi mong đợi. Đám người lại gửi gắm hi vọng lên người cậu Vương lần nữa. Bọn họ đều mong sao cậu Vương làm Lý Phàm thua đến táng gia bại sản. Lần này Lý Phàm không cần phải nhường đối phương nữa, anh bắt đầu dùng năng lực Thiên Hoàng của mình, nhẹ nhõm thắng cậu Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604265/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.