Thôn dân xấu xí đó cúi đầu quan sát vóc dáng hoàn hảo của Cổ Họa Ý, suýt chảy nước miếng ra ngoài, định nhìn cô thêm một lúc cho thỏa mãn trước khi cô rời đi.
Cổ Họa Y cảm nhận được ánh mắt hơi thiểu đứng đắn của thôn dân, nên khẽ nhíu mày không vui.
Lý Phàm nắm tay Cổ Họa Y, định dẫn cô lên núi, thì thôn dân gầy gò xấu xí đó lại lên tiếng. “Gần đây trong núi đã xảy ra mấy chuyện kỳ quái, tốt nhất là hai người nên mời một người dẫn đường, bằng không đi nhầm vào nơi đó sẽ bỏ mạng.” Lý Phàm không hề để tâm đến thôn dân đó, mà dẫn Cố Họa Y sải bước đi lên núi.
Thấy Lý Phàm phớt lờ mình, thôn dân đó quay đầu nhổ nước miếng xuống đất: “Phi, đồ không biết tốt xấu không nhìn ra lòng tốt của người khác, hai người cứ đợi lên núi chịu khổ đi.”
Mấy thôn dân ngồi xổm bên cạnh đều phá lên cười.
“Cặp nam nữ này vừa nhìn là biết lên núi tìm kích thích, chắc chắn sẽ không cần chúng ta dẫn đường, nhưng cô gái đó thật xinh đẹp “Đúng vậy, còn đẹp hơn goá phụ trong thôn lúc trước 100 lần, e rằng cả đời này tôi không thể ngủ với người phụ nữ như vậy.” “Chưa chắc, mấy người anh Càn đang ở trong thôn đó, nói không chừng tiện tay có thể đưa mấy cô gái xinh đẹp kia cho... khà khà.” Mấy thôn dân nhất thời sáng mắt, ai cũng trở nên hưng phấn.
Mấy thôn dân này đều là côn đồ hết ăn lại nằm trong thôn, thường làm những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604203/chuong-712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.