Lý Phàm lắc đầu nói: “Không cần đâu, tôi không muốn mở rộng mạng lưới giao thiệp”
Đối mặt với lời từ chối quả quyết của Lý Phàm, chàng trai nho nhã bắt đầu hơi lúng túng, đây là lần đầu tiên có người từ chối thẻ đen hội viên của Cửu Đằng Cư.
Khang Văn Hân đắc ý nói: “Anh mau thanh toán đi, đừng tưởng thẻ đen hội viên của mấy người là ngon, nếu sư phụ tôi tham gia vào đó, sẽ tự hạ thấp thân phận, mau đưa hóa đơn tính tiền đi, đừng quấy rầy sư phụ tôi nữa.”
Chàng trai nho nhã hoàn toàn mơ màng, lúng túng nói: “Xem ra là tội lỗ mãng, bữa ăn này coi như lời xin lỗi của chúng tôi, mong các vị lượng thứ”
“Chúng tôi không thiếu tiền, bữa ăn này bao nhiêu tiền, sư phụ tôi chưa từng chiếm của hội từ người khác.” Khang Văn Hân cố chấp muốn trả tiền, chàng trai nho nhã đành phải cười khổ bảo quản lý đại sảnh tới thanh toán.
Bốn người Lý Phàm ra khỏi Cửu Đằng Cư, Trần Hiểu Đồng đảo mắt nói: “Chúng ta đi ăn cũng có thể gặp nhiều chuyện như vậy, vốn tưởng rằng tới đây để giải sầu, ai dè càng buồn bực hơn, không bằng chúng ta tới thẳng núi Thanh Long chơi đi.”
Cố Họa Y cũng không muốn về sớm như vậy, vừa nghe Trần Hiểu Đồng nói thế liền gật đầu nói: “Cũng được, vậy chúng ta tới núi Thanh Long giải sầu đi, quả thật gần đây có quá nhiều chuyện, nên chúng ta phải giải sầu cho đã.
Hơn nữa nghe nói núi Thanh Long còn là vùng trồng thảo dược quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604202/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.