"Dù vậy cũng không nên nóng vội, trước mắt bên cạnh Lý Phàm còn có những người khác, hơn nữa chỗ này không thích hợp đánh nhau."
Ánh sáng trong mắt Trương Gia Đông lóe lên, hắn ta nghĩ lúc này không thích hợp đế sống mái với Lý Phàm, bởi vì trong lòng Trương Gia Đông vẫn nhớ nhung Cố Họa Y, rất muốn giết chết Lý Phàm trước mắt Cố Họa Y, để chứng minh cho cô biết hắn ta mạnh hơn Lý Phạm nhiều.
"Nếu anh sợ thì cứ làm tiếp ứng đi, tự tôi đi đối phó anh ta."
Trần Phú lấy ra đôi móng sắt hợp kim titan đeo vào tay, ngẩng đầu nhìn Trương Gia Đông, lạnh lùng nói: "Thứ mà chiến sĩ cần chính là không ngừng chiến đấu, chúng ta đã không thể nào trở lại như trước kia được nữa. Trả thù là niềm hy vọng duy nhất chống đỡ tôi sống đến bây giờ, mà lúc này đây cơ hội trả thù đã ở trước mắt, tôi không muốn vuột mất."
"Trước đây cũng là liều mạng, nhưng liều mạng không đồng nghĩa với lỗ mãng, nếu anh gặp chuyện không may tôi sẽ nhặt xác giúp anh."
Trương Gia Đông tránh đường, tỏ ý hắn ta sẽ không đi cùng Trần Phú.
Trần Phú cười lạnh lùng, bước qua Trần Qua Đống nói: "Kẻ yếu hèn!"
Trương Gia Đông nhìn bóng dáng Trần Phú biến mất trong hành lang, bất chợt mỉm cười.
"Thà yếu hèn còn hơn mất mạng. Chỉ có sống mới có cơ hội. Kẻ liều lĩnh luôn làm hỏng chuyện. Dù đã trở thành nửa người nửa quỷ nhưng tôi vẫn giữ được tỉnh táo."
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-chu-bi-mat/604164/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.