🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đội trưởng Chương dẫn theo người đuổi tới sân bay.
Nhìn thấy thi thể của đám Cletti, đội trưởng Chương nhíu chặt mày.
"Hiện trường rộng như vậy, sợ là những tên này đã dùng không ít súng, sao lại bị mấy thứ như cờ lê, tua vít giết chết chứ? Các tổ tiến hành khám nghiệm hiện trường đi, xong rồi thì đem thi thể của họ về để tạm trong nhà xác để bảo quản."
"Vâng!"
Đội điều tra bắt đầu hành động, đội trưởng Chương có chút đau đầu nhìn người phụ trách sân bay: "Đã xảy ra chuyện gì, là ai đã bắn nhau với bọn họ?"
"Là ông Thiên, Sở Trung Thiên, cùng một anh chàng họ Lý đã gây ra, anh Lý đã túm người ngoại quốc tên Thompson quay về thành phố rồi còn ông Thiên thì dẫn theo người ở đây đến làng bên cạnh để bắt một nhân viên bảo trì tên Dương Sâm."

"Ông Thiên có dặn, sau khi anh đến thì bảo anh cũng đến cái làng đó một chuyến, nói là chuyện có liên quan đến anh Lý, chuyện này tôi cũng không rõ, hay là tôi kể lại cho anh trên đường đi nhé?"
Đội trưởng Chương khẽ rùng mình, không ngờ chuyện này còn dính dáng tới cả Lý Phàm.
Đội trưởng Chương dùng sức gãi đầu, anh ta đành gượng cười thầm nghĩ, anh chàng Lý Phàm này cũng được lắm, quả nhiên là muốn làm cho lớn chuyện đây mà.
Có điều mọi chuyện đã làm tới mức này thì về tình về lý đều phải đứng về phía Lý Phàm, suy cho cùng thì ván này đã cược lên người Lý Phàm rồi.
"Tiểu Lưu, hiện trường ở đây giao cho cậu, Tiểu Vương dẫn theo người trong nhóm cậu đi theo tôi."
"Vâng!"
Dưới trướng đội điều tra có hai nhóm, một nhóm ở lại hiện trường tiến hành khám nghiệm, nhóm còn lại thì đi theo đội trưởng Chương đến thôn làng gần đó.
Người phụ trách sân bay trên đường đi theo đội trưởng Chương, đã kể lại tất tần tật những chuyện mà mình biết.
Đội trưởng Chương nghe xong, trong lòng cũng đã dự đoán được phần nào nhưng càng suy đoán, đội trưởng Chương lại càng cảm thấy khiếp sợ.
Đội trưởng Chương ổn định lại tinh thần, bỏ hết những suy nghĩ lung tung và căn dặn cấp dưới tăng tốc hơn nữa.
Lộ trình 2km cũng không xa, chỉ mất vài phút, đội trưởng Chương đã chạy đến trước cổng thôn rồi.
Đội trưởng Chương vừa xuống xe đã nhìn thấy Sở Trung Thiên ảm đạm rời khỏi thôn, anh ta liền biết tình hình có lẽ là không ổn.
"Lão Sở, ông đã phát hiện ra cái gì rồi?"
"Đội trưởng Chương, dù gì anh cũng đã đến, chuyện này không đơn giản, sợ là cần anh phải điều tra một chút."
"Hả?" Đội trưởng Chương phát ra thanh âm kinh dị: "Cứ từ từ nói, hiện tại đã xảy ra chuyện gì rồi?"
Sở Trung Thiên chỉ ra phía sau, hai nhân viên an ninh dùng tay che mũi đang cùng nhau khiên một cái túi to, bên trong bốc ra một mùi hôi thối.
"Đây là thi thể của nhân viên bảo trì Dương Sâm đích thi thể, lúc trước thi thể của anh ta được bọc bởi tầng tầng lớp lớp màng bọc thực phẩm và than gỗ nên mới không bốc mùi, chúng tôi vừa tháo màng bọc thực phẩm ra thì mùi thối liền tản ra, thi thể đã hoàn toàn thối rữa.”
""Tôi cũng tìm thấy một chiếc mặt nạ da người tại nơi ở của Dương Sâm, Tôi đoán nó đã được sử dụng khi người kia đóng giả Dương Sâm, nhưng tôi không dám động đến chiếc mặt nạ đó để không phá huỷ dấu vết trên đó."
Sở Trung Thiên cẩn thận kể lại tình hình cho đội trưởng Chương, càng nghe, chân mày của anh ta lại càng nhíu chặt.
Lại là một người đã chết, lại là mặt nạ da người, chuyện đã vượt quá khả năng nhận thức của đội trưởng Chương.
Với đội trưởng Chương mà nói, mặt nạ da người là thứ chỉ có trong những cuốn tiểu thuyết võ hiệp.
Bây giờ công nghệ tiên tiến như vậy nhưng dù làm mặt nạ thì bạn cũng phải dùng silicone để làm ra.
"Tôi biết rồi, Tiểu Vương, cậu dẫn người đi xem đi, nhất định phải điều tra kỹ càng tất cả những dấu vết có tại hiện trường, toàn bộ đồ vật ở chỗ của Dương Sâm đều phải niêm phong cất vào kho, để đội kỹ thuật đến điều tra rõ ràng."
"Vâng!"
Tiểu Vương dẫn đầu đội điều tra đi vào chỗ ở của Dương Sâm, đội trưởng Chương kéo Sở Trung Thiên sang một bên.
"Lão Sở, rốt cuộc chuyện này là thế nào? Còn liên quan đến cả người nước ngoài nữa, không có lý do chính đáng thì tôi không tiện ra mặt."
"Mấy tên người nước ngoài đó cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì đâu, tên chết tại hiện trường là Cletti, là chủ tịch của giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, tên Thompson bị bắt bởi anh Lý luôn giả làm tùy tùng của Cletti nhưng thực tế thì thân phận của tên do còn cao hơn cả Cletti.
Sở Trung Thiên dừng một chút, quan sát sắc mặt của đội trưởng Chương.
Thấy vẻ mặt của đội trưởng Chương vẫn bình tĩnh, Sở Trung Thiên lại tiếp tục nói: "Bọn chúng là nhằm vào anh Lý mà đến, định dùng các võ sĩ quyền anh bất hợp pháp để giết anh Lý nhưng đã không thành công, anh Lý đã phản công và giết chết tay đấm của bọn chúng."
"Cuối cùng, chúng đến cược chín nghìn sáu trăm tỷ của anh Lý rồi bỏ chạy, anh Lý lúc này mới đuổi theo, lúc đuổi kịp thì bọn chúng nổ súng trước, anh Lý bị dồn vào đường cùng mới phản kích nên có chuyện đang diễn ra."
Sở Trung Thiên kể hết những gì có thể kể, về những lời giải thích của Thompson thì một chữ Sở Trung Thiên cũng không dám nói.
Đội trưởng Chương nhướng mày hai lần, ẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc, mặc dù biết những gì Sở Trung Thiên nói không thật chút nào, nhưng chỉ dựa vào những tình huống đó cũng đủ dùng rồi.
Chỉ cần dựa vào một điều kiện là tổ chức ngầm quốc tế cũng đủ để đội trưởng Chương báo lên trên, nếu xử lý thích đáng, nói không chừng đội trưởng Chương còn có thể thăng quan phát tài.
"Lão Sở, còn cần ông phối hợp với tôi quay về lấy lời khai, ông yên tâm, tôi nhất định sẽ tẩy trắng cho ông, sạch bong không tì vết, nhất định sẽ không để cho ông bị liên lụy."
"Đội trưởng Chương, ngày mai tôi sẽ đến chỗ anh để đưa lời khai, tôi còn phải quay về báo cáo tình hình cho anh Lý, ngoài ra thân phận của nhân viên bảo trì này quá kỳ quái, bọn chúng là người tiếp ức của Thompson và Cletti, nhất định phải bắt được chúng.”
Sở Trung Thiên giục đội trưởng Chương bắt tên đã giả mạo Dương Sâm, dựa vào đội trưởng Chương là lựa chọn thỏa đáng nhất.
Tuy rằng Sở Trung Thiên là tai to mặt lớn ở Hán Thành nhưng thế lực của ông ta cũng chỉ giới hạn trong Hán Thành mà thôi, một khi rời khỏi địa giới của Hán Thành liền sẽ hành động khó khăn.
Mà đội trưởng Chương thì có thể vận dụng quyền hạn tuần tra để đi điều tra, chỉ cần đối phương lộ ra dấu vết, bất cứ lúc nào cũng có thể điều tra ra được.
Đội trưởng Chương gật đầu, mỉm cười nói: "Yên tâm đi, lòng tôi thế nào ông cũng hiểu mà, nhờ ông giúp tôi chuyển lời đến anh Lý rằng, lão Chương tôi nhất định sẽ dùng toàn lực để bắt được tên đã giả mạo Dương Sâm."
"Được, vậy tôi đi trước, nơi này giao lại cho anh xử lý."
Sở Trung Thiên yêu cầu người giám sát an ninh sân bay phái một chiếc xe chạy về hướng thành phố.
Được nửa đường, Sở Trung Thiên lấy di động ra gọi cho Lý Phàm.
"Anh Lý, tên bảo trì sân bay đó là giả mạo thế thân, người thật đã chết lâu rồi, đối phương dùng thân phận của Dương Sâm trà trộn vào sân bây chí ít cũng trên nửa tháng."
Lý Phàm khẽ nhíu mày, thuận miệng nói: "Biết rồi, ông có chỗ nào phù hợp để giam giữ Thompson không?"
"Có, hai tầng hầm của toà nhà Hồng Thiên trong thành phố đều là của tôi, bình thường muốn giam người, tôi đều mang đến đó để nhốt, nếu anh cần tôi lập tức đến đó luôn."
"Được, gặp ở Hồng Thiên.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.